- Tốt, tốt! Hi vọng ngươi có thể nói ra lý do thỏa đáng, nếu không hôm nay ta muốn lĩnh giáo át chủ bài của ngươi là gì mà dám liều lĩnh như vậy.
Xích Phong giận quá hóa cười.
- Phí lời với hắn làm gì, Du Nghệ ta hôm nay muốn xem tiểu tử này có chỗ dựa gì.
Du Nghệ Thái Thượng trưởng lão hô to một tiếng và muốn ra tay...
- Đến đây!
Hai mắt Nhiếp Vân bắn ra một đạo kim quang, mang theo tự tin vô cùng to lớn.
Nhìn thấy hắn tự tin như vậy, sắc mặt Du Nghệ Thái Thượng trưởng lão cứng đờ, không biết có nên động thủ hay không.
Đối phương có tự tin như thế nói rõ thực sự có khả năng đánh bại mình, nếu hắn cũng biến thành bộ dạng bị bóp cổ như Lộc Kiền vừa rồi, hắn không còn mặt mũi nào làm Thái Thượng trưởng lão nữa.
- Hừ, ta muốn nghe nghe ngươi có lý do gì, nói không nên lời, ta sẽ không khách khí.
Do dự một chút, Du Nghệ Thái Thượng trưởng lão dõng dạc tìm đường lui cho bản thân.
- Ha ha!
Nghe nói như thế, Nhiếp Vân biết rõ hắn bị chấn nhiếp, vì mặt mũi nên chèo chống mà thôi, cũng chẳng muốn truy cứu, hắn nhìn sang đám người Xích Phong Thái Thượng trưởng lão.
- Có được một tấm Xi Vưu linh phù chính là Xi Vưu thần thú tán thành làm tháp chủ, loại tình huống này có tính là Xi Vưu thần thú tán thành ta làm lục đạo chi chủ hay không?
Hắn lật cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143524/chuong-1740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.