Chương trước
Chương sau
Tóc của Nhiếp Vân dựng đứng lên, tay áo phất phơ, khí tràng của hắn bộc phát rất mạnh và mang theo khí thế không thể địch nổi, hắn thét dàu và toàn thân bộc phát ma lực đáng sợ.

Hắn vận chuyển Linh Tê Luyện Thể Quyết tới cực hạn, trong lúc nhất thời hắn như biến thành ma vương mang theo ma uy trấn áp quần ma.

- Đi xuống đây cho ta!

Ma lực cuồn cuộn, hắn một tay nắm lấy ma đầu trên cao.

- Cái gì?

- Lại là ma nhân có huyết mạch tinh thuần?

Nhiếp Vân đột nhiên phóng thích ma uy đáng sợ, không riêng Tổ Khiêm giật mình, ngay cả Bố Thích Giới cũng phải nhìn sang, ánh mắt lập lòe không biết nghĩ gì.

Ma nhân đẳng cấp sâm nghiêm, huyết mạch càng cao, lực uy hiếp càng lớn.

Tổ Khiêm thi triển quỷ đầu, trên thực tế hắn bắt một ma nhân có huyết mạch cao cấp luyện chế mà thành, làm như vậy có thể áp chế ma nhân cấp thấp cực lớn, huyết mạch cao cấp như thế lại bị huyết mạch của người này áp chế, chỉ có một lý do đó là huyết mạch của hắn còn cao cấp hơn cả đầu quỷ kia.

Tê tê!

Trong ánh mắt giật mình của hai người, Nhiếp Vân một tay bắt lấy ma đầu trên cao, hai mắt bắn hào hào quang màu trắng, nương theo đó là âm thanh xé rách.

Ầm!

Đầu quỷ bị hắn xé thành mảnh nhỏ biến thành từng đoàn từng đoàn hỗn độn nguyên khí tỏa ra khắp nơi.

Phốc!

Đầu quỷ bị Nhiếp Vân xé nát, Tổ Khiêm như bị đánh trúng, sắc mặt cứng đờ sau đó phun máu tươi.

Quỷ đầu ma trượng là hắn dùng tâm huyết luyện chế mà thành, bị Nhiếp Vân đánh nát tương đương đả thương tâm mạch của hắn.

- Công tử cẩn thận, tiểu tử này lợi hại, Tổ Khiêm đi trước!

Sắc mặt đỏ lên, tuy Tổ Khiêm bị thương nhưng không lùi bước, hắn thét dài một tiếng, toàn thân của hắn như bị nhiễm một tầng máu tươi.

- Huyết tế chi thuật, thiêu đốt linh hồn, chết đi cho ta!

Gia hỏa này cũng là kẻ trung thành và tận tâm, biết rõ quỷ đầu ma trượng bị đánh bại thì hắn không địch lại, không chút do dự trực tiếp thiêu đốt linh hồn thi triển huyết tế chi thuật, hắn muốn sắp chết kéo Nhiếp Vân làm đệm lưng, cũng tranh thủ cơ hội để công tử Bố Thích Giới có cơ hội chạy trốn.

- Huyết tế chi thuật, huyết tế cái đầu của ngươi, gấp hai mươi lực lượng!

Biết rõ một khi để đối phương hoàn thành huyết tế chi thuật, cho dù thực lực mạnh cũng chưa chắc ngăn cản được, Nhiếp Vân mở to mắt nhìn, hắn gào thét thật lướn sau đó tiến thẳng về phía trước, hắn vận chuyển Đại Lực đan điền gấp hai mươi sức chiến đấu và nện thẳng về phía trước.

Sức chiến đấu trước kia tăng gấp đôi đã làm khí thế đối phương bốc lên hừng hực, hiện tại đột nhiên bạo tăng gấp hai mươi, lực lượng như vậy chẳng khác gì sóng thần bùng nổ.

Tổ Khiêm còn chưa hoàn toàn thi triển huyết tế chi thuật, linh hồn chỉ thiêu đốt một nửa liền nhìn thấy nắm đấm cực lớn đánh thẳng vào mặt của mình.

Không có bất kỳ kỹ xảo nào, không có pháp tắc, chỉ có lực lượng đơn thuần.

Lực lượng cường đại tới cực điểm, hắn hoàn toàn không thể tránh được.

Oanh!

Tổ Khiêm nổ tung hóa thành sương máu đầy trời.

Huyết tế chi thuật chưa thi triển thành công đã bị đánh chết, linh hồn không thể đào thoát.

Có lực lượng Kim Tiên cảnh lại phối hợp với gấp hai mươi sức chiến đấu gia tăng thêm vào, chỉ bằng lực lượng đơn thuần có thể hủy diệt một tiểu thế giới căn bản không phải Tổ Khiêm có thể ngăn cản.

- Được rồi, tới phiên ngươi, cũng đừng có ý định bỏ trốn!

Một quyền đánh chết Tổ Khiêm, Nhiếp Vân đi tới trước mặt Bố Thích Giới, hai mắt sáng ngời hữu thần, toàn thân ma khí cuồn cuộn giống như ma vương hàng lâm, khí thế uy vũ bất phàm.

Đánh chết Tổ Khiêm thế như chẻ tre, ma khí toàn thân sôi trào, cơ bắp no đủ, lực lớn vô cùng, phụ trợ Nhiếp Vân hung mãnh đến cực điểm, không thể chống cự.

Tuy thực lực Bố Thích Giới hơi mạnh hơn Tổ Khiêm một chút nhưng không phải đối thủ của hắn.

Hắn cũng không bối rối, ngược lại trong mắt mang theo hưng phấn càng ngày càng đậm, từ trong đó để lộ hào quang không thể ngăn cản nổi.

Nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy, đã biết Đạo Tổ khiêm, Dư Nguyên trong mắt hắn không có sức nặng gì, chết thì chết, cũng không có chút đồng tình gì.

- Đào tẩu? Chỉ bằng ngươi cũng xứng?

Hai mắt Bố Thích Giới lập loè, hắn cũng không lui về phía sau, đột nhiên bàn tay hắn vẽ về phía trước, tích trượng trong lòng bàn tay hóa thành hào quang bổ tới.

Tích trượng này là thánh vật phật môn, tuy còn chưa bị luyện hóa hoàn toàn nhưng nhất cử nhất động mang theo uy nghiêm của phật môn, vung vẩy mang theo thiền âm ngâm xướng, mang theo lực lượng tinh lọc linh hồn.

Oanh!

Bị thiền âm bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy thân thể của hắn cứng ngắt, lực lượng vận chuyển mất linh.

Phật ma khắc chế lẫn nhau, hắn vận chuyển Linh Tê Luyện Thể Quyết tới cực hạn cho nên ma khí cuồn cuộn, đối mặt với thánh vật của phật môn cho nên bị áp chế.

- Ha ha, huyết thống ma nhân của ngươi tinh khiết, nhất định là vương giả trong ma nhân, ta đang lo làm thế nào luyện hóa tích trượng, ngươi lại đưa tới cửa chẳng khác nào trời cũng giúp ta.

Hắn vung một trường về phía trước, Bố Thích Giới cất tiếng cười to, trong mắt mang theo đắc ý.

Nghe nói như thế, nhìn thấy hành động của đối phương, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng hiểu vì sao gia hỏa này không trốn, ngược lại cực kỳ hưng phấn.

Trong tích trượng phật môn này mang theo linh tính mười phần, mang theo lực lượng phật môn rất mạnh, rất khó luyện hóa, phương pháp luyện hóa duy nhất là lợi dụng ma vật cực mạnh tiêu hao và phai mờ linh tính của nó.

Trước kia bọn chúng vẫn sử dụng quỷ đầu ma trượng đối kháng với tích trượng, kết quả thu hoạch cũng không lớn.

Vốn tưởng rằng muốn luyện hóa còn cần một khoảng thời gian dài, lúc này đột nhiên phát hiện Nhiếp Vân có huyết mạch Ma tộc thuần khiết, đó là lực lượng dễ dàng lợi dụng, Bố Thích Giới xem ra chỉ cần hắn có thể vận chuyển tích trượng này, chẳng những có thể áp chế linh tính mười phần, còn có thể tinh lọc ma khí trên người Nhiếp Vân, đây là nhất cử lưỡng tiện.

Cân nhắc đến điểm ấy, tại sao hắn phải đào tẩu?

Chỉ cần luyện hóa tích trượng, thiên địa mặc hắn rong ruổi, trong huyệt mộ này, mặc dù không đạt được đỉnh phong nhưng người thắng được hắn không nhiều, cho nên hắn căn bản không sợ thiếu niên trước mặt.

- Muốn ta lưỡng bại câu thương với tích trượng, ngươi cứ nằm mơ đi.

Hiểu ra cho nên Nhiếp Vân hừ lạnh.

- Ha ha, hiểu ra là tốt rồi, hiện tại đã muộn, yên tâm đi, ngươi có huyết mạch tinh thuần, ta sẽ không giết ngươi, ta luyện hóa ngươi thành ma đầu, để ngươi đời đời kiếp kiếp làm yêu vật thôn phệ cho ta, là đại sát khí của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.