Phật ma tương sinh tương khắc, muốn phá hư phật tính trong bảo vật phật môn phải sử dụng ma vật chí hung.
Xem ra đối phương đang dùng biện pháp này.
- Dư Nguyên ngươi tới thật đúng lúc, mau giúp ta trấn áp cây tích trượng này... Ân? Ngươi là ai? Dư Nguyên đâu?
Nghe được sau lưng có người tới, thanh niên còn tưởng rằng là trung niên nhân trước kia, sau khi nói một nửa liền sinh ra lãnh ý.
Nơi này có người xuất hiện, mà Dư Nguyên không có tới, chỉ có thể nói rõ vấn đề, hắn chết!
Thanh niên không thèm quan tâm tới sinh tử của Dư Nguyên nhưng hắn lại để ý đối phương lại dám giết người Bố Vũ Môn, chẳng lẻ không muốn sống?
- Ngươi giết Dư Nguyên? Ngươi là người nào?
Mang theo lửa giận, thanh niên cũng không lỗ mãng, ánh mắt của hắn rét lạnh thấu xương.
- Không cần nghe ngóng chi tiết của ta, ta là tán tu, ta thấy ngươi không thể luyện hóa tích trượng kia, không bằng cho ta đi!
Biết rõ đối phương hỏi như vậy là muốn nghe chi tiết, nhìn xem có đáng giá đắc tội hay không, Nhiếp Vân cũng không giấu diếm đi về phía trước.
Đối phương đã nhận định mình giết trung niên nhân kia, có lẽ hắn chính là Bố Thích Giới công tử của Bố Vũ Môn!
- Tán tu? Tổ Khiêm, giết hắn! Đúng rồi, đừng để hắn làm dơ nơi này, bằng không sẽ làm tích trượng tức giận, còn muốn luyện hóa sẽ rất khó!
Nghe nói là tán tu, thanh niên kia cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143321/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.