- Thiên phú Thần thâu, ăn cắp!
Nhẹ nhàng sờ trên thi thể Huyễn Vũ một phen, trước mặt hắn lập tức có thêm một đống đồ vật.
- Tiểu tử này cũng quá nghèo nàn a, không ngờ lại không có lấy kiện Tiên Khí tuyệt phẩm thứ hai...
Tìm một vòng, tâm tình hưng phấn của Nhiếp Vân hạ thấp xuống.
Vốn hắn đang cho rằng trên người tiểu tử này sẽ có binh khí cùng cấp bậc với bàn cờ, kết quả, tìm một vòng mới phát hiện ra thứ lợi hại nhất chỉ là Tiên Khí thượng phẩm. Ngay cả Hỗn Loạn Chân Long kiếm cũng không bằng, chứ đừng nói là so sánh với đầu thương kia.
Bất quá, cho dù không có Tiên khí tuyệt phẩm thì tài phú của Khu Tu sư Ngũ Phẩm hoàn toàn không tầm thường, nhất là linh đan Ngũ phẩm tinh khiết, có vài chục vạn khỏa, nhiều vô số kể.
Tiên thạch cấp bậc trung phẩm, thượng phẩm cũng có không ít, xem như là phát tài.
- Ồ, đây là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ?
Đang định thu toàn bộ mọi thứ vào trong đan điền, tay nhẹ nhàng, một cái ngọc bài rớt xuống trước mặt Nhiếp Vân.
Chính là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ.
Trong lòng Nhiếp Vân tràn ngập hi vọng quét qua, vốn hắn tưởng rằng ít nhất có thể tìm ra mấy chục vạn điểm điểm cống hiến, kết quả sắc mặt hắn rất nhanh đã trùng xuống.
- Ồ? Cũng quá nghèo nàn a, chỉ có hơn ba trăm điểm cống hiến...
Nhiếp Vân im lặng một hồi.
Vốn tưởng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143271/chuong-1487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.