Chương trước
Chương sau
Đi một hồi và Nhiếp Vân dừng lại.

Trải qua cảm ứng, hắn phát hiện tiếng sáo phát ra từ chính vách tường này.

- Hừ, phá!

Hắn phán đoán một lần nhưng phát hiện có lẽ không có sai lầm, Nhiếp Vân đánh một quyền vào vách tường.

Ầm ầm!

Đá vụn bắn tung toé, vách tường cũng không có cứng rắn như hắn nghĩ, hắn lúc này tiến vào một gian phòng thật lớn.

- Có thể tìm tới nơi này nhanh như vậy xem như không tệ!

Vừa đứng vững liền nghe được trước mặt có giọng nói vang lên, hắn lập tức phát hiện có người trẻ tuổi đứng trước mặt.

Bóng người này có hai cánh ngăm đen sau lưng, dung mạo dữ tợn đáng sợ, thân thể có hình giọt nước, cơ bắp no đủ, cảm giác hoàn mỹ nói không ra lời.

- Ma dực? Ngươi là ma nhân?

Vừa nhìn thấy bộ dạng của người nọ, sắc mặt Nhiếp Vân biến thành ngưng trọng.

- Không sai, ta là ma nhân Cổ Hưu, là thủ hộ giả cửa đầu tiên trong Bắc Đẩu tinh cung, ngươi vừa mới nghe vũ tâm ma địch là ta phats ra, chiến thắng ta, vũ tâm ma địch cho ngươi, tiếng sáo chấm dứt, nếu không tiếng sáo tiếp tục vang vọng tới khi các ngươi vượt qua bỉ dực hóa tiên!

Ma nhân Cổ Hưu cười nói.

- Tốt, ta chiến đấu với ngươi.

Nhiếp Vân thở ra một hơi.

Ma nhân am hiểu luyện thể, vẻ ngoài không nhìn ra tu vi của hắn cao thấp nhưng từ khí tức hắn phát ra và cơ bắp hoàn mỹ đẹp mắt như vây, thực lực tuyệt đối không thấp, có khả năng còn mạnh hơn cả mình.

- Dám chiến đấu với ta nói rõ đảm lượng của ngươi rất lớn, rất không tệ, ta cũng không lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi chỉ có thực lực Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh đệ bát trọng, ta sẽ áp chế thực lực giống ngươi.

Cổ Hưu cười một tiếng, đột nhiên thân thể chấn động và khí tức trên người yếu đi, cơ bắp cũng lỏng ra.

- Áp chế thực lực giống ta?

Vẻ mặt Nhiếp Vân vui vẻ.

Vừa rồi thực lực đối phương thâm bất khả trắc, muốn đánh bại quá khó khăn, nếu như áp chế cùng đẳng cấp với hắn, hắn vẫn có hi vọng chiến thắng rất lớn.

Nhiếp Vân không dám nói đồng cấp vô địch nhưng trong đồng cấp có nhiều người hơn hắn là không có khả năng.

- Được rồi, bắt đầu đi!

Cổ Hưu cười một tiếng, đầu gối uốn cong và tất cả lực lượng cơ bắp hội tụ, hắn tiến lên phía trước và xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân.

- Lực lượng cơ bắp thật đáng sợ.

Nhìn thấy đổi phương sử dụng cơ bắp, cũng không có vận dụng pháp lực chấn động, Nhiếp Vân thét dài một tiếng sau đó lưng của hắn cong như dây cung, hắn bộc phát khí thế cường đại sau đó đấm một quyền.

Oanh!

Hai quyền va chạm, Nhiếp Vân cảm thấy nắm đấm của mình đau đớn, lực lượng khổng lồ quét tới, hắn không tự chủ lui về phía sau tám bước.

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Cổ Hưu cũng lui ba bốn bước, trong mắt mang theo hưng phấn.

- Không nghĩ tới lực lượng thân thể của ngươi cường đại như thế, rất tốt!

Cười một tiếng, trên gương mặt xấu xí của hắn mang theo thần thái dữ tợn, Cổ Hưu lập tức lao thẳng về phía trước, âm thanh xé rách không khí vang lên, không khí bị áp súc sau đó nổ vang.

- Ngươi cũng không yếu!

Nhiếp Vân vận chuyển thiên nhãn võ đạo chi khí, hắn thấy rõ phương hướng sắp công kích của đối phương sau đó bước chân hơi đổi, hắn lật tay đánh ra một khe hở.

Một chiêu này đánh vào thời điểm chiêu số công kích của Cổ Hưu còn chưa phóng thích hoàn toàn, công kích vượt lên trước cho nên sinh ra chạm như sắt thép chạm vào nhau.

Ầm!

Nắm đấm nện thẳng vào ngực của đối phương, sắc mặt Cổ Hưu đỏ lên và lui về phía sau bảy tám bước.

- Có thể biết trước, sớm đoán ra phương hướng công kích của ta, ta càng ngày càng có hứng thú với ngươi, nhìn xem ngươi có thể đuổi kịp tốc độ của ma dực ta hay không?

Dường như nắm đấm của Nhiếp Vân không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào cho hắn, Cổ Hưu cười ha ha, ma dực trên lưng của hắn tỏa sáng, đất ngay sau đó đất bằng nổ mạnh và hắn lập tức lao đi, dường như hắn biến mất ngay tại chỗ, mắt thường căn bản không nhìn ra chút dấu vết nào cả.

- Thật nhanh! Tốc độ của ta cũng không chậm đâu!

Nhiếp Vân biết rõ ma nhân đối địch tự nhiên với U Minh hoàng tộc cho nên không thi triển Phượng Hoàng chi dực, bả vai run lên, ma dực xuất hiện, cánh trái là phong, cánh phải là lôi, phong lôi cùng sinh ra, đột nhiên trên không trung xuất hiện khí lưu đáng sợ.

Bành!

Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân đã xuất hiện trên không trung, hắn không chút do dự tấn công.

Hắn ra quyền địa phương rỗng tuếch, không có cái gì, mặc dù nhãn lực dù cho người, thậm chí tinh thần quan sát đi qua, đều là một mảnh trống không, nhưng Nhiếp Vân ra quyền không có chút nào ngừng, hình như chắc chắc trước mặt sẽ xuất hiện bóng người.

Oanh!

Quả nhiên nắm đấm giáng xuống, một bóng người xuất hiệ trên hư không sau đó rơi thẳng xuống đất.

Nhiếp Vân dùng lực chân, cũng không sử dụng pháp lực và lực lượng linh hồn, cơ bắ toàn thân phối hợp với Đại Lực đan điền gia tăng ba mươi lần lực lượng, còn chưa tới trước mặt nhưng đã có lực lượng xé rách không trung.

Ông!

Thời điểm nắm đấm sắp đánh vào đầu của bóng người, đột nhiên cảm thấy không gian trước mặt chấn động, bóng người trước mặt trượt qua một bên và quyền này đánh hụt.

Hô!

Cổ Hưu xuất hiện ơ cách đó vài chục mét, hắn tươi cười hưng phấn.

- Ha ha, lợi hại, chẳng những có thể đoán ra phương hướng công kích của ta, còn có thể trong thời gian ngắn bộc phát ra lực lượng mạnh như thế, ta thua!

- Thua? Chúng ta còn chưa phân thắng bại mà...

Nhiếp Vân sững sờ.

Vừa rồi chính mình cũng không đánh trúng đối phương, song phương cũng không có người bị thương, tại sao lại nhận thua?

- Thua thì thua, vừa rồi nếu như ta không vận dụng lực lượng vượt qua Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong căn bản không tránh được một quyền của ngươi cho nên ta bại!

Cổ Hưu vừa cười vừa nói:

- Nhìn ma dực sau lưng của ngươi, có lẽ tu luyện phương pháp luyện thể của ma nhân chúng ta, có thể luyện thành ma dực trên thân thể, hơn nữa cơ bắp hoàn mỹ như vậy, chỉ sợ phương pháp tu luyện của ngươi trong chủng tộc của ta cũng không thấp!

- Ân?

Nghe được hắn nhắc tới công pháp tu luyện của mình, vẻ mặt Nhiếp Vân sinh ra cảnh giác.

Tuy không biết đối phương là người nào nhưng Linh Tê Luyện Thể Quyết tuyệt đối là một trong những công pháp ma nhân đỉnh âấp nhất, điểm ấy Nhiếp Vân là người hiểu rõ nhất điểm này.

Loại pháp quyết cấp bậc này cho dù đặt ở đâu cũng gây ra gió tanh mưa máu, lúc này nghe Cổ Hưu hỏi cho nên phải cảnh giác.

- Công pháp tuyệt thế đều là đại năng lưu lại, Tiên Thiên có chứa linh tính, cũng không phải kẻ nào cũng có thể học, ta sẽ không cần ngươi dạy ta, cũng sẽ không bảo ngươi truyền đi, ta chỉ cảm khái mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.