- Thứ này tốt, chính là đại bổ...
Một ngón tay khô quắt vươn vào đại điện, nương theo tiếng cười, hai bóng người đung đưa đi đến.
Một lão giả cùng một đồng tử.
- Tiền bối… Thiên Huyễn?
Chứng kiến hai người này, đúng là ban đầu ở Thiên Diệp thành nhìn thấy lão tửu quỷ cùng đồng tử, Nhiếp Vân hưng phấn thiếu chút nữa nhảy lên, thả người lôi kéo Đạm Đài Lăng Nguyệt bay đi.
Không sai, đúng là lão tửu quỷ cùng đồng tử kia.
Trước kia Nhiếp Vân vẫn cho rằng lão tửu quỷ là Nam trưởng lão, nhưng thời điểm chứng kiến dung mạo cùng linh hồn khí tức của Nam trưởng lão, liền biết không phải là hắn.
Bởi vì tuy Nam trưởng lão cũng rất lợi hại, lại không có loại hương vị thần bí khó lường này, mà lão tửu quỷ thủy chung để cho người nhìn không thấu, không biết mạnh như thế nào.
- Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt. Không nghĩ tới... Ngươi lại là Võ Đạo sư, xem ra lúc trước vẫn là nhìn lầm rồi... Sớm biết ngươi có loại thiên phú này, đã sớm đưa ngươi đến Hóa Vân tông rồi!
Lão tửu quỷ vuốt vuốt chòm râu, vừa cười vừa nói, đối với mười tám đại Yêu Hoàng ở không trung sắc mặt dữ tợn, không thèm để ý chút nào.
- Ha ha!
Nghe được hắn nói, Nhiếp Vân cười khan một tiếng, không biết giải thích như thế nào.
Lúc trước nhìn thấy lão tửu quỷ này, cũng không phải Võ Đạo sư, hắn nhìn không ra rất bình thường, đương nhiên, cái này không thể nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142915/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.