Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng đồng thời lui về phía sau, pháp lực quay cuồng, lồng ngực sôi trào.
Ai cũng không có thắng ai, ngang tay!
- Đại Ma Thiên!
Sắc mặt Thanh Lân Yêu Hoàng run rẩy, cối xay lần nữa gào thét mà xuống.
- Nguyệt Nhi, Phá Thiên Kinh Tiên Quyền!
Nhiếp Vân tay trái đẩy Đạm Đài Lăng Nguyệt một cái, đồng thời kiếm của mình huy sái, thi triển ra Đại Bi Thất Tiên Kiếm.
Hai người càng phối hợp càng ăn ý, chiến đấu một hồi, Nhiếp Vân thường thường chỉ hô lên chiêu số, Đạm Đài Lăng Nguyệt liền thi triển ra, quyền pháp của Hóa Vân tông phối hợp kiếm thuật của Kiếm Thần tông, cương nhu cũng tế, uy lực vô cùng.
Cho dù thực lực của Thanh Lân Yêu Hoàng mạnh mẽ tới cực điểm, tới đối chiến cũng chỉ ngang tay, muốn chiến thắng, ít khả năng!
- Phối hợp thật ăn ý!
- Chỉ có người tâm linh tương thông mới có thể làm được như vậy, xem ra Nhiếp Vân chính thức ưa thích… là nàng!
- Chỉ sợ cũng chỉ có người như vậy mới có thể xứng với Nhiếp Vân... chúng ta thật sự là kém một tia...
- Xem ánh mắt, cử chỉ, động tác của bọn hắn, ta rốt cuộc biết vì cái gì Nhiếp Vân không thích ta, bởi vì trong mắt của bọn hắn, chỉ có đối phương, đối với mới là toàn bộ thế giới, cũng chỉ có như vậy, mới có thể phối hợp tốt như thế, không nghĩ bảo vệ mình như thế nào, chỉ một lòng nghĩ bảo hộ đối phương...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142914/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.