- Mười khỏa linh thạch thượng phẩm?
Nghe giá cả như vậy, hô hấp của người trung niên này thoáng cái trở nên dồn dập.
Mười khỏa linh thạch thượng phẩm có thể so với mười vạn linh thạch hạ phẩm. Cho dù là ở thành thị nhị lưu cũng là con số tài phú lớn, thậm chí còn có thể mua được một căn nhà.
- Cái này.... Cái lồng này có thể bắt cá, tuy rằng không lớn...
Tuy nhiên, hắn nói cả buổi cũng không nghĩ ra được một loại tác dụng nào có thể phủ lên trên người nó.
- Ha ha...
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân tiện tay ném ra một khỏa linh thạch trung phẩm.
- Được rồi, nhìn ngươi nói không nên lời cũng coi như không giống đám gian thương kia. Cho ngươi một khỏa linh thạch trung phẩm, ta lấy thứ này.
Một khỏa linh thạch trung phẩm có thể so với một trăm khỏa linh thạch hạ phẩm, đối với một cái lồng sắt cũ kỹ mà nói, đã là lời lớn.
- Tốt, tốt.
Vẻ mặt trung niên này tươi cười, cầm cái lồng đưa cho Nhiếp Vân.
Không ngờ tới có thể dễ mua như vậy, Nhiếp Vân cố nén kích động, đang định lấy cái lồng thì đột nhiên đã cảm thấy một cỗ sát khí từ cách đó không xa bắn tới, bắn thẳng vào bàn tay mình.
Tốc độ này cực nhanh, lực lượng cũng mạnh mẽ vô cùng, chỉ cần bàn tay không rút lui thì nhất định sẽ bị xuyên thủng.
Xoẹt.
Nhiếp Vân rút bàn tay lại, đồng thời quay đầu nhìn lại, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142680/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.