Nhìn thấy Nhiếp Vân đang tươi cười vui vẻ, Vân Huyên đã cảm thấy đầu óc nổ tung, cảm giác rét lạnh sinh ra trong nội tâm.
Nàng làm việc gần đây âm hàn độc ác, tự nhận thủ đoạn rất mạnh nhưng so với Nhiếp Vân thì nàng chẳng tính là gì cả!
Vừa mỉm cười vừa phế tu vi của người ta... Đây là trái tim băng giá cỡ nào?
- Đừng tán dương ta như vậy, ta sẽ cảm thấy xấu hổ chờ một chút, huỷ bỏ khí hải và đan điền của ngươi là tốt rồi, kiên nhẫn một chút...
Đối mặt với đối phương nhục mạ, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, hắn không ngừng vung chưởng phế bỏ tu vi của nàng.
Ầm ầm!
Đúng lúc này trong tế tự chi địa xuất hiện chấn động kịch lêệt, một thông đạo cực lớn từ sâu trong hư không xuất hiện, bốn lão nhân bay ra ngoài, vào lúc bọn họ nhìn thấy Nhiếp Vân đối phó Vân Huyên, sắc mặt bọn họ đỏ lên.
- Nghiệt súc, buông chưởng giáo ra!
- Là kẻ tới từ nơi nào dám giương oai trong Kiếm Thần Tông!
- Chết đi cho ta!
Nương theo tiếng hét lớn, bốn đạo kiếm quang bay tới mang theo lực lượng không thể địch nổi tập kích Nhiếp Vân.
Bốn đạo kiếm quang này không phải vô thượng kiếm thuật, cũng không phải vô thượng đại kiếm thuật, nó cũng không có lực lượng và uy nghiêm của vô thượng đại kiếm, vừa xuất hiện đã tương liên với nhau, tạo thành một vòng tròn đặc thù đại biểu cho sinh, diệt, tuyệt, sát, bốn loại ý cảnh, uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142601/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.