- Chưởng giáo ấn...
Sắc mặt Diệp Kiếm Tinh cứng đờ.
Khó trách hai gia hỏa này đều không nóng nảy, thì ra đã sớm trộm chưởng giáo ấn từ lâu rồi, không có chưởng giáo ấn, Vân Huyên có đột phá cũng chỉ là Phá Không Cảnh mà thôi, đối mặt với Nhiếp Vân có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong cũng chỉ là con sâu cái kiến, tự nhiên không cần lo lắng.
Trộm được đồ vật còn không nói sớm, làm hại chính mình lo lắng suông một hồi.
- Quả nhiên nằm ở chỗ của ngươi.
Nhiếp Vân vươn tay cầm lấy chưởng giáo ấn.
Chiến lực mạnh nhất của Vân Huyên chính là chưởng giáo ấn, Nhiếp Vân là người của hai thế giới, làm sao có thể sơ sẩy như vậy, vừa rồi tất vào mặt nàng cũng lặng yên không một tiếng động quan sát một lần và muốn trộm đi, lại phát hiện kiện bảo bối này không còn trên người của nàng.
Thần không biết quỷ không hay, trong tình huống ngay cả Vân Huyên cũng không biết trộm chưởng giáo ấn đi, ngay cả mình cũng không làm được, chỉ có thể nói rõ một sự kiện... Thiên Huyễn ra tay!
Cũng không thể nói Thiên Huyễn tặc tính khó sửa đổi, hắn làm như vậy chỉ sợ cũng cảm giác Vân Huyên tâm cơ thâm trầm, một khi rời đi sẽ nghĩ biện pháp tổn thương mọi người.
Có chưởng giáo ấn thực lực bạo tăng, có được quyền nói chuyện trong Kiếm Thần Tông, quyền lợi cũng lớn, có lực uy hiếp đáng sợ với mọi người, không có thứ này chẳng khác nào lão hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142600/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.