Chương trước
Chương sau
Ngăn cản trận pháp tấn công đợt âầu tiên, đại kiếm trên không trung lưu chuyển huy hoàng khổng lồ, ngay sau đó lực lượng nửa bước Nạp Hư Cảnh xuấ hiện.

- Không được, tiếp tục đối công với tâận pháp chẳng những không chịu nổi không nói, năng lượng cũng sẽ tiết lộ ra ngoài, sẽ bị bọn chúng phát hiện!

Nhìn thấy đại kiếm đã có lực lượng nửa bước Nạp Hư Cảnh, Nhiếp Vân biết rõ một khi đánh tới, mặc dù có thể chống đở được nhưng năng lượng đối công sẽ lan ra ngoài vách tường, từ đó sẽ bị đám Nghê Hư phát hiện.

- Rời khỏi đây liền nói sau.

Sau khi hiểu rõ điểm này, hắn không dám do dự, thân thể Nhiếp Vân lập tức thoát đi từ kiếm chi thông đạo khác.

Hiện tại tất cả mọi người đang tập trung vào vị trí Kiếm Thần Chi Kiếm, đó là ở cuối kiếm chi thông đạo, chỉ cần đi vào thông đạo khác, mặc dù chiến đấu tán dật năng lượng cũng không bị phát hiện, từ đó an toàn hơn không ít.

Nhiếp Vân trốn nhanh, kiếm quang nhanh hơn, mới đi được hai ba trăm bước đã đuổi theo, hắn cũng không quay người, phản tay khẽ vẫy Đại Bi Thất Tiên Kiếm đánh ra ngoài.

Ông!

Đại Bi Thất Tiên Kiếm rung động va chạm với kiếm quang, trong chốc lát hình thành một màn pháo hoa chói mắt.

- Năng lượng co rút lại!

Linh hồn Linh cấp đỉnh phong mạnh mẽ bao phủ năng lượng này,hơn nữa cũng áp cếh hắn trong vách tường, tuy chỉ phóng xuất ra một phần nhỏ nhưng bây giờ cách đám người Nghê Hư đã xa, hơn nữa trận pháp mở ra làm năng lượng chấn động bắn khắp bốn phương, ngược lại không có bị phát hiện.

- Tại sao lại mở hộ tông đại trận? Lần này không giống với lúc nãy, chẳng lẽ có kẻ thù bên ngoài xâm nhập?

- Vừa rồi tông chủ và Nghê Hư, Hồ Giai hai vị trưởng lão đi vào, chúng ta nhanh lên, có lẽ có thể biết chút tin tức hữu dụng!

Vừa ngăn cản đợt công kích thứ hai, Nhiếp Vân nhìn thấy hai đệ tử bình thường đi ra ngoài.

Hai người này ra ngoài theo mọi người, bởi vì thực lực quá thấp, trở lại muộn, mới vừa vào Kiếm Chi Đại Điện liền phát hiện cả tông môn bị trận pháp bao phủ.

- Ân, tuyệt sát đại trận cũng không công kích đệ tử Kiếm Thần Tông, trên người bọn họ khẳng định có Kiếm Ý Phù.

Đôi mắt Nhiếp Vân sáng lên.

Ứng Long bị bắt, trên người của hắn chắc chắn có Kiếm Ý Phù gia hỏa này thân là thuộc hạ Vân Huyên, ai ngờ có thủ đoạn liên lạc đặc thù hay không? Vạn nhất mang Kiếm Ý Phù của hắn ra ngược lại bị phát hiện thì phiền toái, cho nên dùng đệ tử bình thường là tốt nhất.

Tinh thần khẽ động, linh hồn Linh cấp đỉnh phong lặng yên không một tiếng động đánh hai tên đệ tử này bất tỉnh, đồng thời cũng dò xét linh hồn bọn họ một lần.

Đệ tử bình thường thực lực Nguyên Thánh cảnh chỏ có linh hồn Linh cấp sơ kỳ, đối phó loại người thực lực này sẽ không bị ai phát hiện ra.

Vèo!

Nhiếp Vân xuất hiện sau lưng một đệ tử, hắn nhẹ nhàng phất một cái, một Kiếm Ý Phù nằm trong lòng bàn tay, cười nhạt một tiếng, hắn thu tên đệ tử này vào trong Tử Hoa động phủ, hắn vận chuyển ngụy trang chi khí biến thành bộ dạng người này

Kiếm Ý Phù xuất hiện trong lòng bàn tay, kiếm khí đuổi giết vừa rồi quả nhiên dừng lại, do dự một hồi liền thu về.

- Ân? Văn Siêu sư đệ, đây là nơi đâu, ta bị thế nào?

Giải trừ khống chế linh hồn với người này người này tỉnh táo lại, vẻ mặt mê mang.

Căn cứ quan sát linh hồn của hai người này, Nhiếp Vân biết rõ sư huynh tên là Đoạn Tiếu, sư đệ tên là Văn Siêu, bị thu vào Tử Hoa động phủ chính là người thứ hai.

- Ngươi làm sao thế? Chẳng phải chúng ta ở kiếm chi thông đạo sao? Thật sự là, chóng mặt a!

- Nhanh lên đi, dường như phát trước xảy ra chuyện gì đó, bọn họ nhiều người như vậy định làm gì?

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, trong lời nói mang theo thiên phú thiên âm, Đoạn Tiếu chỉ cảm thấy đầu óc hơi mơ hồ, cũng quên sạch chuyện vừa rồi, hắn gật gật đầu sau đó tiến lên phía trước.

Khoảng cách kiếm chi thông đạo vốn không xa lắm, lúc này đi tới trước mặt mọi người, chỉ thấy Nghê Hư trưởng lão đang đứng trước kiếm đài Kiếm Thần Chi Kiếm chờ tông chủ xuất hiện.

- Nghê Hư trưởng lão, ngươi nhìn bên cạnh!

Đột nhiên trong đám người có người chỉ về phía trước.

- Ân?

Nghê Hư trưởng lão nhíu mày một cái, hắn nhìn theo ngón tay sau đó sững sờ.

- Tại sao trên Kiếm Ngấn Thạch lại có thêm dấu vết?

- Tổng cộng tám mươi bảy dấu vết, trong thời gian gần trăm năm qua không có người đạt tới cảnh giới Tâm Kiếm, tại sao xuất hiện thêm một đạo?

Kiếm Ngân Thai nằm cách Kiếm Thần Chi Kiếm không xa, những người này thường xuyên ra vào Kiếm Chi Đại Điện, bọn họ nhìn thấy vết kiếm không biết bao nhiêu lần,cho nên sau khi nhìn qua đã phát hiện khác biệt.

- Vết kiếm này thật cường đại, dường như lợi hại hơn những vết kiếm khác.

- Ngươi xem khí tức kiếm thuật của nó khác với những kiếm thuật khác, chẳng lẽ vượt qua tám mươi bảy vết kiếm còn lại?

- Rất không có khả năng ah, chủ nhân tám mươi bảy vết kiếm đều là đại nhân vật kinh thiên động địa, sự tích truyền tụng thiên cổ, muốn vượt qua cũng chỉ có tổ sư kiếm đạo sư mới có thể, lúc nào Kiếm Thần Tông xuất hiện đại nhân vật nư thế?

- Có phải tông chủ lưu lại hay không?

Một đạo kiếm thuật trên Kiếm Ngân Thạch tuy chiêu số đơn giản nhưng mang cho người ta khí tức thần phục giống như hổ vào bầy dê, từ đó các kiếm thuật khác phải tránh đường cho nó.

- Đây là vương kiếm lưu ngấn? Việc này sao có thể?

Dường như không nghe đệ tử khác nói thầm, Nghê Hư trưởng lão nhìn kỹ vết kiếm trên Kiếm Ngấn Thạch, xem một lúc sau nhớ tới cái gì đó.

Đăng đăng đăng đăng!

Lui về phía sau vài bước, sắc mặt trắng bệch.

- Nghê Hư, như thế nào?

Hắn là người trầm ổn đột nhiên Nghê Hư bêến thành bộ dáng như vậy, Hồ Giai trưởng lão sững sờ liền hỏi thăm.

- Đây là vương kiếm lưu ngấn!

Lời nói của Nghê Hư run rẩy.

- Vương kiếm lưu ngấn? Đó là cách nói gì?

Dường như Hồ Giai trưởng lão chưa từng nghe qua, vẻ mặt mê hoặc.

- Ta đi theo sau lưng tông chủ, nghe tông chủ trong lúc vô tình nói qua một lần.

Nghê Hư cố nén rung động trong nội tâm, sợ đệ tử khác nghe được, tiện tay bố trí kết giới cách âm và áp thấp giọng nói.

- Nghe nói khối Kiếm Ngân Thạch này là một vị tiền bối năm đó đi sâu trong thời không và đạt được khoáng thạch đặc thù, có thể phân biệt lý giải kiếm đạo của một người.

- Muốn khắc lên trên đó ít nhất phải đạt tới cảnh giới Tâm Kiếm, mà người đạt tới cảnh giới này cũng phân mạnh yếu!

- Ngươi xem kiếm thuật Lưu Vân trưởng lão lưu lại cao minh hơn Tử Chân trưởng lão lưu lại, đây chính là lý giải Tâm Kiếm của hai người khác nhau.

Nói đến đây Nghê Hư tiện tay chỉ vào vết kiếm thứ hai.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.