- Sau khi trộm xong, chúng ta làm ra chút động tĩnh, thừa dịp hỗn loạn đào tẩu. Phải làm gì cho tốt đây?
Vỗ tay, Thiên Huyễn nhìn kiệt tác của mình, cười nói
- Làm ra chút động tĩnh? Nếu làm ra động tĩnh quá lớn, ánh mắt tất cả mọi người chuyển về phía bên này, chúng ta mới thừa cơ đào tẩu, bằng không thì thực sự không có biện pháp.
Nhiếp Vân cũng hiểu rõ đạo lý kia.
- Muốn tạo ra động tĩnh lớn, biện pháp tốt nhất là cho nổ nơi này. Tuy nhiên phong ấn ở nơi này rất nhiều, nếu như cưỡng ép ra tay, ta sợ còn chưa làm nổ bảo khố thì chúng ta đã bị phong ấn nổ chết.
Thiên Huyễn bất đắc dĩ nói.
Tàng bảo khố của Nguyên Tâm tông có vô số các loại trận pháp phòng ngự, tấn công. Nếu như cưỡng ép công kích nhất định sẽ kích động toàn bộ. Đến lsuc đó chỉ sợ không cần Nguyên Thiên, đặc sứ kia tới thì hai người bọn hắn sẽ bị phong ấn bao phủ, không có biện pháp tiếp tục đào tẩu.
- Đúng rồi, hỏa diễm. Ha ha, hỏa diễm ngay cả phong ấn cũng có thể đốt, nếu như nhen hóm Diễm hỏa lên, đốt nơi này đi, như vậy tuyệt đối sẽ tạo ra một lần bạo tạc tốt.
Đột nhiên một biện pháp hiện lên trong đầu Nhiếp Vân.
Lúc khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão tới đây hắn từng rót vào trong cơ thể này một đạo Diễm hỏa chi khí, hoàn toàn có thể mượn cơ hội hình thành Diễm hỏa.
Diễm hỏa này ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142341/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.