- Tốt tốt, đây là do ngươi tự mình muốn chết, hôm nay ngươi nhất định phải chết, không ai cứu được ngươi!
Nghe được tiếng cười nhạo của đối phương, Triệu Nham tức giận mà cười, sát ý tràn ngập cháy sáng, chiếu rọi cả khoảnh sân.
- Nhiếp Vân, hắn là khí tông đỉnh của Triệu gia, không giống như yêu nhân Trữ Vương, biết nhiều vũ kỹ cấp cao, nếu Trữ Vương chiến đấu với hắn thậm chí một hiệp cũng không đỡ nổi…ngươi nhanh chóng giải thích đi! Ta cầu xin ngươi…
- Giải thích? Hiện tại giải thích đã chậm, hôm nay ta nhất định phải đem tiểu tử không biết trời cao đất rộng này giết chết, cho hắn biết đại giới khi đắc tội một cường giả khí tông đỉnh!
Nghe Lạc Khuynh Thành khuyên Nhiếp Vân giải thích, sắc mặt Triệu Nham dữ tợn cười ha hả, tiến lên một bước.
Một bước của hắn khiến sân viện như bị núi lớn ngăn chận, chân khí cường đại dao động lòng người, không khí trầm muộn làm đàn cá cũng nhịn không được nhảy vọt khỏi mặt nước khiến bọt nước văng lên tung tóe.
- Chết đi cho ta!
Khí thế ngưng tụ tới cực điểm, Triệu Nham xuất thủ, một quyền đánh ra, khí kình mãnh liệt như hỏa long xoay tròn thẳng tắp hướng Nhiếp Vân lao tới.
Thật hiển nhiên hắn tính toán dùng một quyền chấm dứt chiến đấu, trực tiếp đem Nhiếp Vân đánh thành bánh thịt, phát tiết lửa giận trong lòng.
- Ta chết? Ta xem không chắc đâu!
Nhiếp Vân cười nhạt, bàn tay vung xuống như đập ruồi.
Ba tháp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141998/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.