Nghe được lời nói không chút tôn kính của đối phương, Lạc Khuynh Thành tức giận đến đỏ bừng mặt, toàn thân run lên.
Đã sớm nghe nói người Triệu gia thật bá đạo, nhưng không nghĩ tới bá đạo tới mức này!
- Ha ha, ngoan ngoãn chờ ở trong này, chờ khi nào ngươi thật sự trở thành thiếu phu nhân của chúng ta, ta tự nhiên sẽ có tôn trọng, nếu ngươi mưu toan chạy trốn, cũng đừng trách ta không khách khí, một binh giáp cảnh sơ kỳ mà thôi, ở trong mắt ta chẳng đáng là gì!
Lão giả hừ một tiếng, lẳng lặng đứng ở cửa viện, sừng sững như núi.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Bàn tay Lạc Khuynh Thành siết chặt, nhưng không có biện pháp gì.
Tuy mình là đệ tử thân truyền của tông chủ Bách Hoa tông, nhưng tông chủ lại có rất nhiều đệ tử thân truyền, sẽ không vì mình mà đắc tội cường giả cùng cấp bậc.
- Sư tỷ, bỏ đi, chúng ta không phản kháng được đại gia tộc như Triệu gia…
Chứng kiến sắc mặt Lạc Khuynh Thành lúc đỏ lúc trắng, toàn thân tức giận run rẩy, Nhã Thương bất chấp đau đớn trên mặt, giãy dụa đứng dậy chảy nước mắt nói.
Thực lực không bằng người, không còn cách nào!
Cá lớn nuốt cá bé, thế giới này tàn khốc như vậy!
- Khuynh Thành sư tỷ, bên ngoài có người muốn gặp ngươi!
Ngay lúc Lạc Khuynh Thành buồn bã uất ức muốn quay về phòng, một nữ đệ tử từ bên ngoài đi tới nói.
- Người nào?
Vẻ mặt Lạc Khuynh Thành trầm thấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141997/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.