Chính là bởi vì biết rõ khuyết điểm này của Thanh Yểm Ngô công mà Nhiếp Vân mới không lo không bắt được nó.
Cưỡi trên lưng tiểu hổ, đi chừng hai giờ, đi vào một sơn cốc ẩm ướt, tìm được một nơi không tệ, sau đó Nhiếp Vân lại đem con gà trống đã bị giết chết chôn xuống.
- Sau khi mùi thịt gà lan tràn ra sẽ câu dẫn thứ này tới. Ít nhất cũng cần một giờ, như vậy ở đây chờ vậy.
Nhiếp Vân tìm nơi ẩn nấp, đang định nghỉ ngơi một hồi thì đột nhiên lỗ tai khẽ động, hắn nghe tiếng gió sưu sưu từ phía xa truyền tới. Lúc này có hai đạo thân ảnh từ đằng xa mà tới.
Hai người này long hành hổ bộ, giống như là một cơn bụi, thế nhưng so với hắn cũng không yếu hơn một chút nào.
- Thực lực Binh Giáp cảnh? Tuổi tác dường như cũng không lớn, từ khi nào Lạc Thủy Thành lại xuất hiện thiên tài1lợi hại như vậy chứ?
Lặng lẽ cảm nhận thực lực hai người, vẻ mặt Nhiếp Vân kinh ngạc. Hai người này không ngờ đều có được thực lực Binh giáp cảnh, hơn nữa nhìn tuổi bọn hắn dường như cũng chỉ có hai mươi mấy tuổi.
Trong Lạc Thủy Thành này, ngươi hai mươi mấy tuổi mà thực lực đạt tới Binh Giáp cảnh, trăm năm qua trừ một mình phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên ra từ khi nào lại xuất hiện hai người như vậy chứ?
- La Vũ, ngươi xác định vật kia ở đây sao?
Một người trong đó hỏi.
- Yên tâm đi, truy tung đan điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141889/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.