(*) Chương này khẩu vị nặng, thỉnh cân nhắc trước khi đọc, editor sẽ không chịu trách nhiệm về tinh thần.
Lâm Vận Nhi đã bị dọa đến không còn biết gì nữa. Lưu Túc chỉ đánh Lạc Chỉ Y một roi liền bị dằn vặt thành như vậy, vậy mình... Không, nàng tình nguyện chết cũng không muốn đối mặt với luyện ngục.
Lâm Vận Nhi vừa nghĩ tới tình hình chính mình có thể thảm hơn trăm lần, ngàn lần so với Lưu Túc liền quyết tâm muốn cắn lưỡi tự sát.
Ly Phong sao có thể cho nàng toại nguyện, tốc độ nhanh như điện chớp điểm ở huyệt đạo của Lâm Vận Nhi.
"Muốn chết? Đáng tiếc, bản vương sẽ không để cho ngươi chết thống khoái như thế."
Ly Phong một cước đá lăn Lâm Vận Nhi. Chính là nữ nhân này hại chết Y của hắn, làm sao có thể để nàng chết dễ dàng như vậy chứ?
"Ha ha, Lâm Vận Nhi, ngươi có biết không? Bản vương xưa nay đều không chạm qua ngươi, ngươi có biết người cùng ngươi mây mưa chính là ai không? Ha ha, cũng không chỉ có một nha, để bản vương ngẫm lại a, Xích, Chanh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, ha ha, có vẻ như Cầu Vồng Ám Vệ [囧] của bản vương đều bị ngươi hầu hạ qua, chà chà... Đã hầu hạ qua nhiều người như vậy rồi, như vậy hôm nay đặc biệt một chút, thế nào?"
Ly Phong nhếch miệng gợi lên một nụ cười tà ác.
"Quản ngục, mỗi ngày ngươi tìm ba con cẩu đực cường tráng rồi cho chúng nó ăn mị dược, để Lâm Vận Nhi cẩn thận mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-khi-phi-hoa-dao-nhieu/3005502/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.