Thấy thái độ của con trai đã ngoan ngoãn hơn bà lại nói – “Nếu con đã ngoan cố cho mình là đúng thì mẹ cũng sẽ chống mắt lên, chờ xem hai đứa yêu nhau sâu đậm đến mức nào? Có yêu đến mức có thể vì con mà hy sinh không? Chậc chậc thật kích thích!"
“Mẹ…”
"Con yên tâm, mẹ của con nói được làm được, mẹ hứa sẽ không làm khó dễ cậu ta, nhưng con cũng không được phép can thiệp vào chuyện của cậu ta. Nhưng mà, con yêu à. Nếu lần này con chọn yêu sai người, thì con nhất định phải sống với lựa chọn sai lầm đó cả đời, có biết chưa? Làm sai thì phải chịu phạt, mà chọn sai thì phải trả giá!"
"Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bàn tới chuyện chính, hôm nay mẹ đến là muốn thông báo với con một việc, hiện tại mẹ và cha của con đang rất rảnh, cho nên kể từ tháng sau trở đi, ông ấy sẽ tạm thay thế chức vụ của con. Còn con... cứ ở nhà nghỉ ngơi đi!"
Đường Phong chợt biến sắc - "Mẹ, mẹ nói như vậy là có ý gì? Con đã làm gì sai? Tại sao lại cắt chức con?" – Trống ngực của anh đập dồn dập, kể từ lúc mẹ anh xuất hiện là anh đã có dự cảm chẳng lành, chỉ là không ngờ.
"Ai nói cắt chức của con? Là tạm thời thay mặt con trong thời gian ngắn, được rồi, lời cần nói mẹ đã nói hết rồi, mẹ đi đây, con hãy từ từ mà suy nghĩ cho kỹ." – Liễu Vô Song nói xong câu cuối thì vui vẻ rời, đi để lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-gap-vo-phe/368423/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.