Diệp Vân Xuyên vẫn bình tĩnh dị thường, ánh mắt vẫn nhìn phía trước, giọng điệu nhẹ nhàng nói - "Tôi chỉ ước là sẽ không còn kiếp sau, sẽ không phải gặp lại người mình không muốn gặp thêm lần nào nữa."
Người nọ bật cười chế giễu - "Haha yêu, hận. Đúng là làm trò cười mà!"
Chiếc xe vẫn một đường phóng đi như bay trên con đường vắng, thế nhưng lại không có tiếng xe cảnh sát đuổi theo, mặc dù là vậy, cậu cũng tuyệt nhiên không để ý, trong lòng chỉ mong người nọ mau xuống tay.
Và rồi khi chiếc xe đã ra tới vùng ngoại ô vắng vẻ, anh ta rốt cuộc cũng đã lên tiếng -"Dừng, dừng xe lại đây đi, nhóc con, có khí phách lắm. Vậy anh đây sẽ tiễn cậu lên đường thật nhanh chóng xem như trả công chú mày giúp anh trốn thoát." - Người nọ mở cửa xe bước xuống đường, bật chế độ lưu manh vô lại.
Cậu cũng bước xuống xe một cách dứt khoát, đứng đối diện với anh ta rồi nói - "Ra tay đi, chỉ cần anh đừng run tay là được.'' – Cũng hiếm có tên tội phạm nào mà nói chuyện lịch sự như người này, từ đầu tới cuối chưa một câu nói tục với cậu.
Người nọ suýt thì bị cậu chọc cho hộc máu, cái lùm mía, tội phạm giết người mà run tay, cậu đùa với tôi à? Nhưng anh ta vẫn không có tức giận mà cười lớn - "Hahaha, được, cậu rất thú vị, rất sảng khoái, rất tốt, cậu quay lưng lại. Yên tâm, tôi rất chuyên nghiệp, sẽ nhanh thôi, đảm bảo là không đau không ngứa."
Diệp Vân Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-gap-vo-phe/368422/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.