Bên này Ninh Tâm Tĩnh vẫn chưa nói gì thì bên kia tên nam nhân âm nhu kia và ba người đằng sau hắn đã không nhàn rỗi bắt đầu nói
chuyện.
- Trước đây nghe nói người bên Ám Kiếm rất nghèo, nhưng ta cũng không nghĩ họ lại nghèo đến mức vậy, không có chuyên cơ thì cũng
thôi đi, không ngờ còn nghèo tới mức không có tiền mua giày. – người đầu tiên lên tiếng là một nam nhân mặc áo da màu nâu, người
này mới khoảng ngoài đôi mươi, mắt rất nhỏ, mà bây giờ mắt hắn đang đảo loạn trên người Tống Oánh.
Sau khi nhìn dã hình dáng của Tổng Oánh, cả ba người hai năm một nữ bao gồm cả tên mặc áo da màu nâu kia đều biến đổi sắc mặt,
trong mắt hai tên nam nhân là một cảm giác kinh diễm, còn có một tia dục vọng khó kiềm chế, còn về nữ nhân kia thì trên mặt lộ rõ vẻ
đố kị.
Dung mạo và dáng người của Tổng Oánh đích thực khiến cho vô số nữ nhân vừa hâm mộ vừa đố kị, nữ nhân kia mặc một bộ áo rét màu
hồng, nhan sắc cũng tạm được, nhưng mà nếu như Tống Oánh là thiên nga trắng thì cô ta đến một con vịt xấu xí cũng không bằng, cách
biệt giữa hai người thực sự quá lớn.
Nữ nhân áo hồng dùng một ánh mắt đầy ghen tị nhìn bộ mặt baby của Tổng Oánh, lại thấy thân hình hoàn mỹ cùng làn da óng ánh như tuyết của nàng, cô ta bắt đầu châm biếm:
- Nào chỉ có không có tiền mua giày, ta thấy đến quần áo cũng không có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543793/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.