Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, sau đó đi ra thế giới bên ngoài, mà lúc này cũng đang là trời tối. - Đây là khách sạn lần trước tôi ở? Tiêu Đại Nhi hơi có chút kinh ngạc, sau đó bật đèn lên thì phát hiện đây đúng là phòng trong khách sạn Minh Hồ sơn trang, tuy rằng nàng đã rời đi cả tuần nhưng phòng nàng đã đặt chưa trả thì khách sạn không thể chuyển sang cho khách khác. Đường Kim nhìn Tiêu Đại Nhi, đột nhiên mở miệng hỏi: - Vừa rồi cô sử dụng mị thuật với tôi? Rời đi vòng tay, Đường Kim liền lập tức thanh tỉnh lại, sau đó hắn lại ý thức được không thích hợp, hắn không có lý nào nghe lời Tiêu Đại Nhi như vậy a, tuy nói hắn nhất định sẽ mang nàng rời đi, nhưng dưới tình huống bình thường hắn thế nào cũng phải dây dưa kiếm tiện nghi chút đã. - Cậu tỉnh táo nhanh như vậy xem ra mị thuật của tôi vẫn chưa đủ dùng. Tiêu Đại Nhi nhìn Đường Kim, ngữ khí bình thản, ánh mắt cũng rất trong trẻo nhưng lạnh lùng, điều này làm cho Đường Kim nhìn không quen, nên nhớ chỉ một lát trước nàng còn ánh mắt mê ly, thân hình uyển chuyển dưới thân hắn. Càng làm cho Đường Kim có chút mê hoặc là khí chất bây giờ của Tiêu Đại Nhi, không còn là sự kết hợp giữa thánh khiết và mị hoặc mà bình thường như cô bé nhà bên, à quên, có chút vị của tiểu thư khuê tú nữa. Tiêu Đại Nhi trước kia chỉ cần nhìn qua là nhiều người có thể nhận ra nàng tu luyện mị thuật, mỗi động tác, mỗi lời nói của nàng tạo cảm giác yêu mị cho người khác. Nhưng bây giờ khí chất của Tiêu Đại Nhi khiến Đường Kim bất giác nhớ tới Tần thủy Dao, giống như thiếu nữ mười sáu thanh thuần. Điều này làm cho Đường Kim hoàn toàn khó lý giải được, coi như nàng là yêu nữ cũng không thể biến hóa nhanh vậy chứ? - Có phải bây giờ cậu đang rất mê hoặc? Chứng kiến Đường Kim ngẩn người, Tiêu Đại Nhi lại mở miệng: - Cậu là người đàn ông đầu tiên của tôi nên tôi sẽ cho cậu một ít đãi ngộ đặc thù, tôi sẽ giải thích nghi hoặc của cậu. Chắc hẳn cậu đã nhận ra biến hóa của tôi, cậu nên chúc mừng tôi bởi vì dưới sự trợ giúp của cậu tôi đã tu thành mị thuật đỉnh cấp. Mị thuật mạnh nhất không phải là tôi có bao nhiêu yêu mị mà là phản phác quy chân, bây giờ tôi nhìn như một nữ nhân bình thường nhưng chỉ cần tùy tiện nói một câu có thể khiến người khác làm theo, không cần làm gì, mà thậm chỉ không cần nói gì cũng có người làm việc cho tôi. - Không phải cô còn có sơ hở sao? Đường Kim nhịn không được hỏi. - Đúng vậy, kỳ thật hiện tại sơ hở đó vẫn còn, đó chính là đứng trước mặt cậu mị thuật của tôi sẽ vô dụng, nhưng mà tôi cần phải làm điều đó sao? Tiêu Đại Nhi cười, nụ cười không phải dễ thương mà tạo cảm giác ngọt ngào: - Đừng nghĩ rằng tôi là nữ nhân tùy tiện, tôi chỉ làm điều tốt nhất cho bản thân mình thôi. - Làm nữ nhân của tôi đúng là lựa chọn tốt nhất của cô! Đường Kim có chút tự kỉ. Tiêu Đại Nhi vừa cười: - Sợ rằng khiến cậu thất vọng rồi, tôi để cho cậu trở thành nam nhân của tôi bởi vì tôi không muốn làm nữ nhân của cậu. - Cô đã là nữ nhân của tôi rồi. Đường Kim ôm lấy Tiêu Đại Nhi, biết mị thuật của nàng không có tác dụng với mình nên hắn không khách khí nữa. Tiêu Đại Nhi cũng không giãy dụa, chỉ tiếp tục nói: - Tôi nói rồi nhưng mà cậu không hiểu, cậu đã nói mị thuật không thể dùng tùy tiện, tuy rằng tôi biết đây là cậu nói nhảm nhưng đúng như vậy. Đặc biệt là loại mị thuật đỉnh cấp mà tôi tu luyện, muốn luyện đến tận cùng không thể sai lầm, vốn dĩ tôi đã thất bại một lần, kết quả còn vãn hồi được nhưng khi lần thứ hai thất bại thì hậu quả đã cực kỳ nghiêm trọng rồi. - Tôi biết, cô đã hộc máu. Bàn tay Đường Kim đã bắt đầu rong ruổi trên thân thể Tiêu Đại Nhi. - Hộc máu không tính là gì. Tiêu Đại Nhi bình thản nói tiếp: - Quan trọng là cậu đã trở thành chướng ngại tâm lí lớn nhất của tôi, sau khi tôi không thể quên được câu nữa rồi sẽ chậm rãi yêu cậu, cuối cùng sẽ trở thành nữ nhân của cậu, thậm chí còn có thể nghe lời như đầy tớ. Thoáng dừng lại một chút, Tiêu Đại Nhi tiếp tục nói: - Phải giải quyết chướng ngại tâm lý này giống như vừa rồi vậy, tuy rằng cậuvẫn là sơ hở của tôi, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến mị thuật của tôi, tôi cũng không cần lo lắng sẽ yêu cậu. Quan trọng hơn là tôi tin rằng từ nay về sau cậu sẽ không quên được tôi, bởi vì từ này cậu là nam nhân của tôi, còn tôi không phải là nữ nhân của cậu, có sự khác biệt về bản chất. - Chẳng lẽ cô còn muốn tìm nam nhân khác? Đường Kim nhất thời có chút căm tức, bàn tay đột nhiên dùng sức, xoa ngực Tiêu Đại Nhi hoàn toàn biến dạng. - Nhìn kìa, cậu cũng biết ghen sao? Tiêu Đại Nhi khuôn mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào. - Bất quá, cậu yên tâm đi, một sơ hở là quá đủ với tôi rồi. Nhẹ nhàng thoáng giãy dụa, Tiêu Đại Nhi đột nhiên thoát khỏi Đường Kim ôm ấp: - Cậu giúp tôi mị thuật đại thành, nhưng cũng là nam nhân duy nhất của tôi. Cho nên đối với cậu không có hại, cậu không cần phải tức giận, tôi làm như vậy chẳng qua là vì không muốn để bất kì ai không chế. Tiêu Đại Nhi tôi sẽ không nghe theo bất kì ai, kể cả người đó là nam nhân của tôi. Đường Kim đột nhiên nhào về phía Tiêu Đại Nhi lại ôm bờ eo của nàng, sau đó Tiêu Đại Nhi liền cảm giác hai mắt tỏa sáng, ngay sau đó, nàng liền phát hiện chính mình lại xuất hiện ở bên cạnh suối nước nóng. Buông Tiêu Đại Nhi ra, Đường Kim không nhanh không chậm hỏi: - Cô thử nhìn xem cô có thể rời khỏi nơi này không? Nói xong câu đó, Đường Kim liền biến mất, trở lại khách sạn đánh một giấc. Ước chừng qua hai giờ, Đường Kim mới rời giường, sau đó tiến vào thế giới trong vòng tay, Tiêu Đại Nhi vẫn đứng cạnh dòng suối, nhưng nét mặt đã không còn vẻ tự nhiên không màng danh lợi như trước. - Đại Nhi, giờ cô đã biết không thể nào rời khỏi đây rồi chứ? Đường Kim nhìn Tiêu Đại Nhi, không nhanh không chậm hỏi. - Cậu muốn làm cái gì? Tiêu Đại Nhi bình tĩnh hỏi, nhưng đáng tiếc là Đường Kim vẫn cảm giác được tâm tình của nàng có một tia dao động, hiển nhiên vẻ bình tĩnh của nàng chỉ là giả vờ thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]