Bên phải bệnh viện trung tâm, cách khoảng hai trăm mét có một chiếc cầu vượt. Qua cầu vượt, đi thêm
hai trăm mét nữa là tới quán ăn mà Kiều An An nói.
Khác với tưởng tượng của Đường Kim, nơi này không phải nhà hàng Âu gì đó, cũng không phải nhà hàng
lớn gì. Thực tế chỉ là một quán cơm bình dân nhỏ.
- Cơm ở nơi này cũng không tệ, sau khi làm việc, chị rất hay ăn trưa ở đây.
Kiều An An dường như cảm thấy Đường Kim đang bất ngờ, hé miệng cười nhẹ nhàng một tiếng:
- Chiều chị còn cần đi làm, thời gian không nhiều lắm. Lần sau chị sẽ mới cậu tới chỗ khác ăn cơm nhé.
- Thất tiên nữ, chỉ cần ăn cơm với chị là được, ăn ở đâu cũng không sao.
Đường Kim cười hì hì một tiếng. Mặc dù hắn là loại thích ăn ngon, nhưng ăn cơm quan trọng nhất là tâm
tình. Tâm tình tốt, ăn cái gì cũng ngon, tâm tình không tốt, ăn cái gì cũng dở. Cho nên, ăn cái gì không
quan trọng, ăn với ai mới là quan trọng nhất.
Khuôn mặt Kiều An An lại hơi đỏ lên, không nói thêm gì nữa.
- Hai vị ăn gì?
Người phục vụ trong quán đi tới hỏi.
- Cho tôi một cơm sườn, cậu ăn gì? Nơi này có thực đơn, không ít loài đâu. Có thịt bò, gà, nấm hương...
Kiều An An hỏi thăm Đường Kim.
- Giống chị là được.
Đường Kim thuận miệng nói.
- Vậy cũng được, hai suất cơm sườn.
Kiều An An nói với người phục vụ kia.
Người phục vụ gật đầu, cầm thực đơn rời đi.
Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543617/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.