- Quách Lương Tài, đây không phải là sân nhà của tôi, chẳng lẽ lại là sân nhà của anh?
Hàn Hữu Đức cười lạnh một tiếng:
- Năm năm trước tôi có thể đuổi anh ra khỏi huyện La Mật, vậy thì năm năm sau tôi cũng không sợ anh!
- Hàn tổng, cần gì tức giận như vậy? Anh là người làm ăn, người làm ăn thì phải hòa khí sinh tài a.
Quách Lương Tài trấn định hơn Hàn Hữu Đức rất nhiều, dường như đã nắm chắc mọi chuyện.
Lại nhìn Đinh Lan một cái, Quách Lương Tài nói tiếp:
- Hàn tổng, anh đã mang cả nhà tới đây, nói vậy anh cũng không phải là đi du lịch. Nếu tôi đoán không
sai, chắc anh định phát triển ở thành phố Ninh Sơn hả?
- Đúng thì sao?
Hàn Hữu Đức cười lạnh một tiếng:
- Tôi nói lại lần nữa, chúng tôi không hoan nghênh anh, anh lập tức cút ngay cho tôi!
Đáng tiếc Quách Lương Tài cũng không định rời đi, hắn hỏi lại:
- Hàn tổng, nói vậy... anh định tiếp tục làm bất động sản sao?
- Quách Lương Tài, tôi làm gì cũng không liên quan tới anh. Có lời nói nhanh, có rắm mau thả, xong rồi
thì cút!
Hàn Hữu Đức tức giận nói.
Hàn Hữu Đức tức giận cũng có nguyên do. Trên thực tế, hắn đã quen Quách Lương Tài từ bảy năm
trước, bọn họ từng không chỉ là bạn làm ăn, mà còn là bạn bè tương đối tốt. Ban đầu Hàn Hữu Đức chủ
yếu làm bất động sản ở huyện La Mật, sau đó hắn góp vốn mở một công ty taxi với Quách Lương Tài.
Quách Lương Tài này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543590/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.