Đường Kim nhanh chóng cất tờ giấy kia đi rồi hời hợt nói:
- Không có gì, làm giả cái giấy chứng nhận lừa bà già ngu ngốc kia thôi.
- Quỷ mới tin cậu!
Tần Thủy Dao trừng mắt.
- Có gì đặc biệt hơn người chứ, đồ quỷ hẹp hòi!
- Cô đừng nói xấu tôi nhá, chỗ kia của tôi rất lớn.
Đường Kim lập tức phản bác
- Lòng dạ tôi rộng lớn ba la, luôn rộng mở với toàn bộ mỹ nữ.
- Lưu manh!
Tần Thủy Dao hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái.
- Mặc kệ cậu!
- Tôi cầu còn không được!
Đường Kim uể oải nói.
Tần Khinh Vũ đã quen nhìn hai người tranh cãi nên cũng không để ý lắm, nàng quay sang hỏi La Ngọc Hoa:
- Hôm nay ai là người chăm sóc da cho Liễu Nguyệt?
- Là Vương Yến!
La Ngọc Hoa còn chưa trả lời, Liễu Nguyệt đã tiếp lời, mỗi ngày nàng đều đến đây nên rất quen thuộc nhân viên ở đây.
Tần Khinh Vũ quét mắt nhìn qua một cái, sau đó hơi nhíu mày:
- Vương Yến đâu?
Các nhân viên nhìn nhau, hiển nhiên các nàng cũng không biết Vương Yến đi đâu.
- Gọi điện thoại báo cho cô ấy cho dù đang ở đâu cũng quay lại đây ngay!
Tần Khinh Vũ phân phó La Ngọc Hoa một câu, sau đó nhìn về phía Liễu Nguyệt.
- Chúng ta xem chỗ em vừa chăm sóc da.
Hai người nhanh chóng đi vào một gian phòng, mỗi khách hàng đến đây sẽ được chăm sóc trong một phòng riêng, đương nhiên nếu vài người đi cùng nhau thì cũng có thể ngồi chung một phòng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543422/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.