Vương Giai lại vui vẻ:
- Ha ha, Tiếu Thiền cậu nghe thấy chứ, Đường Kim đã thừa nhận, kỳ thật ngủ cũng đã ngủ rồi, có gì mà…
Vương Giai nói còn chưa dứt lời, liền vui quá hóa buồn, một quyển sách đập thẳng vào mặt nàng…
Vương Giai dính đòn nên có choáng váng, nàng một tay vuốt gò má, một tay nhặt sách lên nhìn trang bìa, liền tức giận:
- Tiếu Thiền, cậu dám ném tôi?
- Uy, con mắt nào của cậu thấy mình ném cậu?
Tiếu Thiền tức giận nói.
- Đây rõ ràng là sách của cậu!
Vương Giai căm giận nói.
- Cái này, Vương Giai, thật sự không phải là Tiếu Thiền ném cậu.
Trương Tiểu Bàn nhịn không được nói một câu, hắn rõ ràng chuyện xảy ra:
- Tiếu Thiền dùng sách ném Đường Kim, bị Đường Kim đánh bay, sau đó cuốn sách trùng hợp bay trúng cậu, thực chỉ có thể coi là ngoài ý muốn.
- Khụ khụ, lỡ tay, lỡ tay, tôi vốn muốn ném trả Tiếu Thiến.
Đường Kim ngẩng đầu, tỏ ra vô tội.
- Đường Kim, cậu cố ý phải không?
Vương Giai lại không tin Đường Kim lỡ tay.
- Cậu trách Đường Kim cái gì? Cái này gọi là báo ứng, người ta tùy tiện hất tay, liền đem cuốn sách đến mặt ngươi, trên lý thuyết ý trời muốn thấy cậu ăn đòn!
Bây giờ Tiếu Thiền cảm thấy hả giận, cũng không trách Đường Kim chọc giận, ngược lại còn nói giúp Đường Kim.
- Đi, các cậu chồng hát vợ khen hay, tôi không tranh cãi nữa.
Vương Giai có chút tức giận, nhưng mag không còn cách nào, chỉ có thể căm giận nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543386/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.