Lưu Khôi có chút gật đầu bất đắc dĩ:
- Tiểu Đường, trí nhớ của cô cũng không tệ. Trên thực tế thì người gọi là Phương Cường bên trong chính là chồng của Diệp khu trưởng.
- Nói như vậy, Phương Cường không phải là bắt cóc con mình sao?
Đường Thanh Thanh càng thêm mơ hồ:
- Việc này không có đạo lý a.
- Tiểu Đường, bây giờ không phải là lúc để truy cứu xem thử chuyện này có đạo lý hay không?
Lưu Khôi có chút lo lắng:
- Nếu là Diệp Tường chết thật, Diệp khu trưởng nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm tổ trọng án chúng ta nhưng mà, tiểu Đường, cô nên hiểu được, ngày đó ở công viên Ninh An thì đột nhiên cô xuất hiện, phá hủy kế hoạch. Diệp khu trưởng khẳng định là sẽ nhớ kỹ cô, một khi Diệp Tường xảy ra chuyện thì khẳng định Diệp khu trưởng sẽ giận lây sang cô, đến lúc đó thì cuộc sống của chúng ta cũng không tốt a.
- Nữ nhân kia nếu là dám để cho chị của tôi có một ngày không được tốt lành thì tôi sẽ không để cho bà ta yên.
Đường Kim tỏ ra uể oải, nói một câu.
- Đường Kim, tôi biết cậu không sợ Diệp khu trưởng nhưng mà tiểu Đường thì không giống với cậu, tại sao cậu lại không lo lắng cho cô ấy một chút.
Hiện tại thì Lưu Khôi cũng đã không có cách nào, chỉ có thể đem hy vọng cuối cùng gởi gắm vào trên người của Đường Kim, mặc dù đối với Đường Kim thì hắn không biết gì nhiều nhưng mà chuyện Đường Kim đột nhiên làm cho đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543354/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.