- Không có.
Đường Kim lại lắc đầu:
- Bất quá, chị Thanh, em đã nói cho chị biết rồi, đối với những bộ phận trên cơ thể con người thì em rất quen thuộc, cho nên mặc dù có thể em sẽ không chữa trị hết cho cha của chị nhưng mà em có thể xem thử xem chân cha của chị có thể khôi phục lại được hay không?
- Như thế à?
Đường Thanh Thanh có chút thất vọng, nghĩ nghĩ một chút, sau đó nàng lại gật gật đầu:
- Cũng đúng, tiểu đệ, cậu hãy cùng chị tới xem đi, nếu mà chân của cha chị còn có hy vọng thì chị cũng có thể một lòng vì người mà tìm bác sĩ chữa trị.
- Chị Thanh, vậy thì bây giờ em đi với chị đến xem cha của chị hỉ?
Hiện tại thì Đường Kim có chút nhàm chán.
- Được, vậy thì chúng ta đi liền đi.
Đường Thanh Thanh gật gật đầu rồi lái xe, chạy ra ra khỏi Ninh Sơn Nhị Trung.
Nhưng mà, xe vừa chạy khoảng được một km thì điện thoại của Đường Thanh Thanh lại vang lên.
Để xe dừng lại ở ven đường, Đường Thanh Thanh vội vàng nghe máy:
- Tôi là Đường Thanh Thanh, xin hỏi ai thế?
- Tiểu Đường, là tôi Lưu Khôi, tổ trọng án.
Trong điện thoại liền vang ra một giọng nói khàn khàn hơn nữa còn mang theo một tia mệt mỏi.
- Lưu tổ trưởng đó ư?
Đường Thanh Thanh sửng sốt:
- Anh tìm tôi có việc gì sao?
- Tiểu Đường, có một vụ án cần cô hỗ trợ, bây giờ thì cô có thể đến đây một chuyến không? Bây giờ cô hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543353/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.