Truyền đi khắp thế giới ngầm, đến tai từng gã thợ săn tại Lạc Dương là một cái lệnh truy nã. 
Nếu chỉ là một cái lệnh truy nã bình thường thì không nói, nhưng phần thưởng thì lại vô cùng to lớn, lớn đến mức đủ để bất cứ tên thợ săn nào đỏ mắt. 
Tại một tửu lâu nằm ở một vị trí bí mật, một tên hắc y kín toàn thân, trên mặt đeo một cái mặt nạ hình hắc xà. Hắn vứt ra một quyển trục, khuôn mặt trên quyển trục đó lại trông giống hệt Vân Hoàng. 
“Giết gã này.” 
Hắc y nhân nói xong, bên tai vang lên vô số tiếng cười, quyển trục được vứt ra bị một luồng gió cuốn vào trong hư không. Từ góc tối của tửu lâu xuất hiện một bóng đen mơ hồ. Bóng đen cười hắc hắc nói. 
“Ồ, một Thông Linh cảnh sao?” 
Hắc y nhân kia cũng nhìn ra được bóng đen tâm tình, gằn giọng. 
“Hắn đã giết một Tứ cấp Trận Pháp Sư.” 
Bóng đen kia nhận ra rằng hắc y nhân vẫn còn giấu điều gì đó. Bất quá không thể cạy miệng đối phương, chỉ có thể nhận thù lao rồi biến mất. 
Một cái Thông Linh cảnh tiểu tu sĩ, hoàn toàn không cần phí hắn tâm tư. 
... 
Vân Hoàng nhất quyết đôir một cáu phi hành khí, hắn chuyển sang dùng phi hành khí của đôi đạo lữ Diệp gia kia. Phi hành khí của hai người họ đã là Bán Huyền Giai đỉnh phong cấp độ, tuyệt đối là chân phẩm, dùng nó để phi hành so với phi hành khí Thượng phẩm Linh Giai của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448064/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.