Liên tục chiến đấu có thể mang lại cho tu sĩ rất nhiều cảm ngộ, nhưng cần phải có thời gian tĩnh tu cô đọng, biến những cảm ngộ đó thành thực lực của mình.
Vân Hoàng cũng như vậy.
Ba tháng liên tục chiến đấu với yêu thú dưới lòng đất, sau khi thoát ra lại đối đầu với kẻ điều kiển toà cổ điện, tiếp nữa lại là sơ chiến với Âm Minh. Dồn dập những trận quyết chiến liên tục không ngừng khiến hắn chưa có thời gian để nghiêm chỉnh tu luyện.
Vân Hoàng trước tiên tu luyện chính là thương pháp.
Thương, ở giới tu sĩ rất ít người sử dụng, cũng không phải thương không mạnh, ngược lại hoàn toàn tương phản, thương uy lực cực lớn, lực ép trên đao kiếm hai loại phổ thông nhất vũ khí. Bất quá học dùng thương rất khó để nhập môn, càng không nói đến tiến vào thương đạo chi lộ.
Dù là Vân Hoàng, kiếp trước đã bước ra cái thế giới mênh mông, cường giả như mây kia vẫn cực ít gặp tu sĩ dùng thương.
Thương có thể phách, có thể đâm, có thể múa, có thể chém, có thể thủ, có thể phá vây, khí thế giống như chiến thần hàng lâm.
Trong này ban đầu cơ bản nhất luyện thương thuật chính là học cầm thương. Thương cầm còn không nổi nói gì đến dùng thương mà chiến?
Cầm thương phương pháp tu luyện tuy rất dễ dàng, nhưng tốn quá nhiều thời gian. Một tu sĩ bình thường nếu có ngộ tính không cao thì không tốn ba, bốn tháng thời gian thì không thể làm được trọn vẹn.
Vân Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448062/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.