Vân Hoàng cưỡi phi hành khí bay lên khoảng chừng vài chục trượng thì bên phía cổ điện rung lên ông ông một hồi, một cơn trấn động điên cuồng làm rung chuyển cả hòn đảo, tưởng chừng như sắp bị giẫm nát, tạo thành những đợt sóng cao ra xung quanh vài dặm.
Rầm rầm rầm rầm
Liên tục những tiếng nổ tan vang lên, hòn đảo rốt cuộc không thể chịu được nữa, lở thành từng mảng rơi xuống biển. Để lộ ra một khối kiến trúc khổng lồ. Mà cổ điện kia hắn thấy loáng thoáng không chỉ có một, mà là gần chục cái cổ điện như vậy, bám trên một bề mặt lớn hơi cong, Vân Hoàng nhìn thấy nó khá giống một mặt của khối cầu.
Bên trong những cổ điện, vô tận oán hận khí tức tràn ra, Vân Hoàng sắc mặt khó coi vô cùng. Bình thường thì không sao. Nhưng viên huyết châu của gã chết tiệt Khai Lao kia lại làm xúc động tất cả oan hồn này. Đưa tới cái thứ này xảy ra dị biến.
Vân Hoàng không dám chậm ở lại đây thêm một giây nào nữa, hắn toàn lực thôi động phi hành khí. Nhưng từ trong cửa vào toà cổ điện đầu tiên phát hiện phóng ra những dải tử sắc phù văn, hướng tới Vân Hoàng cuốn tới. Hắn ngón tay hoá thành kiếm chỉ, linh lực thôi động bổ ra kiếm quang dày đặc như mạng lưới.
“Thật nghĩ rằng ở khoảng cáh này ta không làm gì được ngươi? Bất Vực Chi Kiếm.”
Thuần tuý kiếm chiêu không có biến ảo, chỉ còn xót lại cơ bản nhất tính chất nhanh và mạnh. Những tử sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2448040/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.