Tử sắc sương mù như một cái lồng giam chật kín, vô luận làm thế nào Vân Hoàng cũng không thể thoát ra được, ngay cả một cử động nhẹ cũng tiêu tốn của hắn đại lượng linh lực cùng cương nguyên chống đỡ.
Luyện khí cảnh về sau, thực lực Vân Hoàng tăng mạnh, nhưng trước làn sương mù tử sắc này thì căn bản không đủ nhìn.
Nếu không phải nhục thể của hắn đã đạt tới hỏa hầu đại thành thì rất nhanh đã bị đè nát rồi.
Nhưng mà, sương mù càng lúc càng dày đặc, các giác quan của hẳn dần trở nên mơ hồ, cảm nhận của Vân Hoàng đang dần bị làn sương kia cắt đi từng chút một. Sinh mệnh nhục thể, kể cả thức hồn hồn hải cũng bị mài mòn.
”Không!!!”
Vân Hoàng đột nhiên hét to, kéo ý thức suýt nữa đã bay đi của hắn trở lại. Hồn hải của hắn đang chậm rãi bị ăn mòn, nhục thân cũng dần dần bị hủ nát.
Vân Hoàng uống liền hai bình dược dịch, cuồn cuộn tinh thuần dược lực xông ra khắp thân thể. Vân Hoàng điên cuồng vận chuyển luyện thể chi pháp.
Công pháp luyện thể không phải là vạn năng, đi đôi với năng lượng phá hủy nhục thân cần năng lượng dùng để chữa lành lại nơi bị phá huỷ mới có thể kéo lên sức mạnh nhục thân. Đó cũng là lí do Vân Hoàng hắn uống hai bình dược dịch.
Đồng thời tu thể, Vân Hoàng cũng tu luyện thần hồn. Về bản chất mà nói, đoàn tử sắc sương mù giờ phút này đang muốn ăn sạch hồn hải của Vân Hoàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-song-chi-chu/2447894/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.