Chương trước
Chương sau
Thần thức Vân Hoàng đã khoá chặt vị trí của Không hồn quỷ trùng, khi quỷ trùng bay đi, Vân Hoàng đứng dậy lén đi theo.

Khống hồn quỷ trùng thường sống ở những nơi có thiên tài địa bảo như linh dược cao cấp, đỉnh cấp vật liệu luyện khí hay những nơi linh khí nồng đậm, dù chỉ là ôm tâm lí may mắn, Vân Hoàng cũng muốn xem thử.

Hắn thu liễm toàn thân khí tức, lặng lẽ bám theo sau Khống hồn quỷ trùng. Đi được tầm một dặm đường, Khống hồn quỷ trùng dừng lại, chui vào một cái lỗ nhỏ dưới đất.

Vân Hoàng sau khi đợi quỷ trùng đi vào, hắn cẩn thận bố trí một cái ẩn nặc trận, sau đó mới đài phần đất mà quỷ trừng vừa chui xuống.

”Quả nhiên là có một cái thông đạo”

Đào sâu xuống vài trượng, Vân Hoàng phát hiện ra một thông đạo tối, vừa đủ cho một người chui vào.

Vân Hoàng từ bên ngoài ngó vào, cảm thấy không có nguy hiểm nên hắn không do dự mà chui tọt xuống.

”Aaa!!!”

Thông đạo sâu hơn Vân Hoàng tưởng tượng, ít nhất cũng nằm sâu dưới đất chục trượng. Hắn tiếp đất an toàn, bắt đầu lần mò xung quanh, nơi đây dù tối nhưng đối với Vân Hoàng cũng không có tạo thành ảnh hưởng.

Vân Hoàng luôn cảnh giới thần thức bao quát mười trượng bên mình. Đột nhiên trong thần thức phạm vi của hắn xuất hiện một bụi linh thảo.

“Tô Sa thảo, Nhị cấp cao giai linh dược?”

Mà xung quanh bụi Tô Sa thảo kia, loáng thoáng mấy gốc Nhị cấp cao giai linh dược nữa.

Vân Hoàng ngạc nhiên, ở trong này Nhị cấp cao giai linh dược trở xuống quả thật giống như rau cải trắng đồng dạng.

”Cũng đúng thôi, nơi này sâu gần trăm trượng dưới đất, linh dược không có ai hái, hơn nữa linh khí lại nồng đậm thế này, xem ra Nhị cấp cao giai linh dược chỉ là hạ cấp nhất ở đây!”

Vớ bở rồi!!!!

Vân Hoàng cảm thấy bay bổng tâm thần, nhiều như vậy Nhị cấp cao giai linh dược, hắn không muốn tấn cấp Luyện khí cảnh cũng khó.

...

”Ha ha ha ha!!!”

Ôn Vô Thần điên cuồng cười lớn, hắn may mắn tìm được mấy gốc Nhị cấp trung giai linh dược cùng một gốc Nhị cấp cao giai linh dược. Sau khi phục dụng đã giúp hắn thành công đột phá Luyện khí cảnh, mà gốc cấp giai linh dược kia còn trực tiếp đề thăng tu vi của Ôn Vô Thần lên Luyện khí cảnh Nhị cấp.

Dùng dược liệu như vậy cực kì lãnh phí, hơn nữa tạo thành căn cơ bất ổn, đối với tiền đồ đau này tạo thành ảnh hưởng rất lớn, nhưng Ôn Vô Thần bị Vân Hoàng chọc đến điên rồi, hắn bây giờ chỉ muốn trực tiếp xách thương đi đâm chết Vân Hoàng thôi.

”Tên Vân Hoàng kia có một cái nữ nhân không tệ. Vân Hoàng, để xem khi nàng bị ta chơi trước mặt ngươi, ngươi sẽ có tâm tình gì? Ha Ha ha ha ha!”

...

Nhị cấp cao giai dược liệu hắn không đủ trình độ rút đi năng lượng bên trong, vì vậy Vân Hoàng quyết định đi luyện dược.

Luyện dược không giống như luyện Đan mà giống như luyện yêu cốt thì đúng hơn. Màu đi phần vỏ ngoài của linh dược, lấy đi tinh hoa bên trong.

Cách này so với Vân Hoàng trực tiếp dùng hồn lực rút đi thì phức tạo cùng khó khăn gấp mất lần, bất quá Vân Hoàng hắn có lòng tin.

Luyện dược vẫn cần có đỉnh, nhưng Vân Hoàng không có, nên hắn xây lên một cái... nồi đất.

Quá trình luyện dược cũng không tính là quá khó khăn, với năng lực khống chế của hắn cũng chỉ mất nửa ngày.

Từng loại dược dịch riêng được Vân Hoàng cẩn thận đóng vào bên trong mất cái bình. Tổng cộng có mười sáu bình Nhị cấp cao giai dược dịch.

”Nếu mà ta là một Luyện Đan sư, ít nhất bây giờ cũng cầm trên tay một viên Hạ phẩm Linh Đan đi!”

Vân Hoàng tiếc rẻ.

Hắn đem bình dược dịch đầu tiên, một hơi uống cạn.

Tinh thuần linh lực tràn vào thể bộ khiến Vân Hoàng run lên, kiềm chế cảm giác muốn đột phá.

Phải thế chứ! Tu luyện là phải thế chứ!

Không còn những ngày tháng bị nồi Tôi thể dịch dày vì chết đi sống lại, đây mới chính là thứ làm người ta say mê khi tu luyện.

Vân Hoàng đem dược lực phân bố đến từng ngóc ngách trong cơ thể, nhục thể của hắn chậm rãi được đề thăng, tu vi cũng cấp tốc bay vọt lên.

Nhưng Vân Hoàng vẫn cảm thấy dường như có vật gì đó rút đi dược lực trong thể nội hắn, nhưng tốc độ tấn cấp này thì quả đúng là hợp ý Vân Hoàng.

Tu vi của hắn đã dừng lại ở Thất mạch cực hạn, màng ngăn Bát mạch đã chịu không nổi nữa, bị đả thông, Vân Hoàng cuối cùng cũng bước vào Bát mạch.

Mà Hồng Hoàng Thiên Long Hoá đạo Long văn thứ nhất đã đạt đến viên mãn, đạo Long văn thứ hai đã mờ nhạt xuất hiện.

Vân Hoàng cũng không có đình chỉ bế quan, tam đại tinh - khí - thần công pháp càng là điên cuồng vận chuyển, bình dược dịch thứ hai, thứ ba uống vào!

Oanh oanh oanh

Mười ngày sau, Vân Hoàng đạt tới Khai mạch viên mãn, thân thể cũng đã có cường độ của tu sĩ Luyện khí cảnh rồi. Mười sáu bình dược dịch đã bị hắn phục dụng hết bảy bình.

Lúc này Vân Hoàng cũng không có uống thêm, mà chỉ chuyên tâm vận chuyển công pháp, linh lực tuần hoàn trong đó càng như nước chảy thành sông đồng dạng.

Đột phá Luyện khí cảnh không nhất thiết cứ phải dùng linh dược mạnh mẽ đả thông, chỉ cần đem linh lực trong cơ thể hoàn toàn chuyển hoá, cũng có thể đột phá!

Bồng!

Một tiếng động lớn từ trong thân thể của Vân Hoàng vang lên, hắn kiềm chế xúc động, nắm chặt lấy bàn tay.

”Ta, cuối cùng cũng đột phá Luyện khí cảnh!”

...

Vân Hoàng dành thêm ba ngày thời gian củng cố tu vi của mình. Sau đó, hắn dự định sẽ đi vào sâu hơn cái thông đạo này. Trong này, có thể sẽ ẩn chứa cơ duyên cực lớn.

Đi sâu vào tiếp hai trăm trượng, Vân Hoàng thấy phía xa là một cái đầm lầy màu tím.

”Đây là dưới lòng đất mà lại có đầm lầy?”

Vân Hoàng tiến lại gần Tử sắc đầm lầy, bỗng hắn kinh hãi nhận ra.

”Đầm lầy này sở dĩ màu tím vì nó... tràn đầy tử khí!”

Vân Hoàng muốn thối lui, nhưng từ trong đầm lầy đã tỏa ra một lang sương chết chóc, bao lấy Vân Hoàng làm hắn không thể đi chuyển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.