Thời điểm hai người đối mặt nhau, dưới một gầm bàn cách không xa, phú nhị đại trẻ tuổi đang ôm đầu gối cuộn thành một đoàn run lẩy bẩy, Phương Tuấn ở nhà được Phương gia vợ chồng tỉ mỉ chu đáo bảo vệ cho thuận buồm xuôi gió mà qua hai mươi năm, lần đầu tiếp cận với tử vong gần như vậy.
Tên khốn kia chọn chỗ nào chạy trốn không chọn? Cố tình muốn chọn hướng này! Phương Tuấn trong đầu muốn cắn chết gã, cẩn thận ngừng thở, chỉ lo phát ra một chút âm thanh dẫn tới tên kia chú ý về phía mình, một nhát chết tươi mình, trong lòng chỉ có thể đau khổ cầu thần vái phật, cầu khẩn cho cái mạng nhỏ của mình đừng qua đời ở đây.
Cậu coi như đã minh bạch, đắc tội ai cũng không thể đắc tội tên đại sư thần thần quỷ quỷ này, nguyên tưởng rằng bị giội một thân rượu đã đủ xui xẻo rồi, không nghĩ tới còn có một cái hố lớn như vậy ở chỗ này chờ cậu đây! Ngàn vàng khó mua chữ ‘sớm biết rằng’, Phương Tuấn hối hận đến xanh cả ruột.
Bên này, áo đen gắt gao nhìn chằm chằm Đoạn Hồi Xuyên, con sâu Phương Tuấn căn bản không tiến vào trong tầm mắt gã.
“Dám cùng ta đối nghịch, chỉ có chết!”
“Xuỵt ——” Đoạn Hồi Xuyên làm một cái thế tay im lặng, chậm rãi nói: “Bên ngoài gió lớn, cẩn thận đầu lưỡi.”
Áo đen quyết định không tiếp tục cùng hắn tốn nước miếng nữa, khí lưu quanh thân vốn đã bình tĩnh lại bắt đầu phun trào, trong nháy mắt hóa thành đao gió nóng nảy, đồng loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-so-bat-nang-su-vu-so/4596395/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.