Mùa hè giờ cao điểm, bầu không khí nóng bốc hơi trên con đường người tới người lui, dòng xe cộ ngâm mình trong nhiệt độ cao bị biến hình vặn vẹo cứ dừng một chút mới đi được một chút, ngay cả gió dường như cũng táo bạo hơn, quất từng cái từng cái trên mấy gương mặt lo lắng và ưu sầu.
Viện điều dưỡng tư nhân Đường thị.
Hai cái áo khoác trắng một trước một sau bước đi nhanh qua hành lang yên tĩnh, người đàn ông đi phía trước khoảng tầm bốn mươi tuổi, đeo một bộ mắt kính gọng đen, đường chân tóc cao kinh người, phía sau là một hộ lý mang theo tập tài liệu đi cách lão nửa bước, hai người đều có vẻ vội vã.
Bác sĩ Cao vừa đi vừa hỏi: “Vị Đường tiểu thư kia, ngày hôm nay vẫn không tỉnh?”
Hộ lý đáp một tiếng, lại nhỏ giọng nói: “Nghe đâu Đường tiên sinh trước khi gặp ngài, đã bỏ ra nhiều tiền mời ba vị danh y xem qua. Chuyển chẩn mấy bệnh viện lớn đều không tra ra nguyên nhân, không thể làm gì khác hơn là đành chuyển về viện điều dưỡng nhà bọn họ. Lại nghe đâu Đường tiên sinh trước cũng kính xin một lão đông y có tiếng trên phố đến đây, kể cả dùng kim châm cứu lẫn bạt quán, vẫn không có phản ứng…”
“Lão đông y?” Bác sĩ Cao cất cao tiếng nói, trào phúng cười lạnh một tiếng: “Lại còn ở trên phố? Sao ông ta không đi tìm đám thầy bói xem tướng ngồi đầy chân cầu vượt đi? Làm bừa như vậy, vạn nhất khiến cho bệnh chuyển xấu, lão đông y phủi mông bỏ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-so-bat-nang-su-vu-so/4596388/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.