🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, trong thần thánh học viện đã tràn ngập không khí khẩn trương, mà loại không khí này đến từ các thí tập đệ tử.

Hôm nay chính là ngày thí tập sinh phải thi kiểm tra, nếu có thể qua được kỳ thi này thì có thể ở lại và trở thành đệ tử chính thức của thiên cổ kỳ danh học viện này, nếu không thì đành phải cuốn gói về nhà, cho nên kỳ thi này vô cùng quan trọng, có thể nói đây chính là một bước ngoặc ảnh hưởng trực tiếp đến tiền đồ của bọn họ.

Các khóa học của thần thánh học việc buộc phải tạm dừng vì tất cả các sân huấn luyện đều được dùng làm nơi kiểm tra.

Kỳ thi kiểm tra bắt đầu lúc bảy giờ, bên ngoài sân huấn luyện đứng đầy đệ tử.

Cổ Diêu thi ở sân huấn luyện số ba mươi lăm<@Số đẹp> . Vì tránh cho ngoại giới ảnh hưởng đến các thí sinh khiến cho họ không thể phát huy hết khả năng của mình cho nên trong sân huấn luyện đã được phong bế, chỉ có thi sinh đến lượt thi mới có thể đi vào. Còn những người khác, chỉ có thể đứng ở bên ngoài mà kiên nhẫn chờ đợi, không thể nhìn thấy được sự tình bên trong sân huấn luyện.

Những người đứng ngoài chờ đợi có vẻ mặt cũng không giống nhau, có người trù trừ, cũng có người bàng hoàng bất an, đi tới đi lui … hàng trăm sắc thái khác nhau. Trong lòng bọn họ vô cùng phức tạp, vừa hy vọng có thể mau chóng đến phiên mình, cũng lại vừa hy vọng từ từ mà đến phiên mình.

Một đệ tử từ trong sân huấn luyện đi ra, tất cả ánh mắt không tự chủ mà nhìn sang vị đệ tử đó, chỉ thấy vị đệ tử đó dáng vẻ khổ sở, vẻ mặt uể oải, cơ hồ như muốn khóc, lững thững bước ra.

Đó chính là đệ tử vừa vào thi kiểm tra, xem ra chắc là có một vé về quê rồi.

“Hai trăm sáu mươi bảy, Lỗ Mân!” Vị đạo sư phụ trách đọc mã số của thí sinh tiếp theo vào kiểm tra.

Một đệ tử có trang phục chiến sĩ cố gắng trấn tỉnh tinh thần, sau đó đi vào sân huấn luyện, nhưng sau đó khi đi ra lại cúi đầu ủ rủ.

Lại một người nữa giống như trước, được một vé về quê.

“Hai trăm sáu mươi tám, Ba Khắc!”

Rớt!

“Hai trăm sáu mươi chin, Cổ Ngả Tư!”

Lên đường về quê!

Mỗi người sau khi đi vào thì đều giống nhau chưa đầy hai phút đã đi ra.

Bây giờ đã là giữa trưa, từ sáng đến giờ, đã có hơn hai trăm người đi vào, nhưng khi đi ra thì chỉ có hai người trên mặt hiện lên nụ cười!

Đại khái xem ra cũng chỉ mới có khoảng ba người thông qua kiểm tra, những người khác hoàn toàn rớt hết, tỉ lệ thí tập sinh thông qua kiểm tra ngay cả một phần trăm cũng không đến!

Mặc dù biết rằng việc thí tập sinh thông qua kiểm tra là vô cùng khó khăn và tàn khốc, nhưng lúc này chúng đệ tử mới cảm giác trái tim có chút lạnh, nhìn dáng vẻ cô đơn lẻ loi của một đệ tử vừa bị rớt trong kỳ kiểm tra đi ra thì trong lòng có cảm giác thỏ tử hồ bi. <@noland huynh : ý chỉ hồ ly vì cái chết của thỏ mà cảm thấy bi thương nhưng bi thương đó không phải cho thỏ mà cho chính mình, thỏ chết thì thợ săn sẽ săn mình >

Tiếp đến không lâu nữa, không biết mình có giống như họ không, sẽ có cảm giác mất mác khi rời xa Thần Thánh Học Viện.

“Ba trăm hai mươi bốn, Cổ Diêu!”

Đến xế chiều, rốt cục cũng đến phiên Cổ Diêu. Dưới ánh nhìn của mọi người, Cổ Diêu chậm rãi bước lên thềm đá của sân huấn luyện.

Thấy tỉ lệ đậu thấp kinh người, hắn cũng cảm thấy kinh hãi, bất quá hắn không phải loại người suy tính hơn thua, sải bước đi vào trong sân huấn luyện.

Dựa vào bản thân, chỉ cần cố gắng hết sức là được.

Thi kiểm tra vô cùng đơn giản, chỉ có một cơ hội duy nhất, khi thi thì thí sinh dùng chiêu thức đắc ý nhất của chính mình để công kích đạo sư, sau đó thì tiếp nhận một lần công kích của đạo sư, sau đó đạo sư sẽ quyết định, đậu hay rớt thì lúc đó chỉ biết trông vào số trời mà thôi.

Vì không để gọi là uổng phí nhân tài cho nên trong sân huấn luyện còn có thêm hai vị đạo sư, nếu như cho rằng vị đạo sư trắc thí quyết định không thỏa đáng thì cũng có thể kiến nghị, nhưng trong lịch sử thần thánh học viện chuyện này rất hiếm có, dù sao mỗi đạo sư trắc thí đều có ánh mắt độc đáo, nên sẽ có kết quả chính xác.

“Dùng chiêu thức mạnh nhất của ngươi công kích ta, có thể sử dụng bất kỳ phương thức nào nhưng ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất, bắt đầu!” đạo sư trắc thí nói chuyện vô cùng tiết kiệm, giống như là nói nhiều sẽ có hại cho cơ thể vậy.

Sau khi Cổ Diêu thi lễ thì cũng không có nói nhiều, thầm vận linh động, trong tiếng bạo quát, hai đạo kình lực phát ra, hướng đến chỗ đạo sư oanh kích.

Ngoại trừ Tiêu Dao Vô Ảnh thì Linh Động chính là kỹ năng mạnh nhất mà Cổ Diêu có thể thi triển được, nhưng vị đạo sư này lại không hề nhăn mặt, vươn ngón trỏ tay phải ra, bàn tay giữa không trung điểm hai cái, Linh Động do Cổ Diêu phát ra biến mất không còn tăm hơi.

Cổ Diêu cũng không có cảm giác ngoài ý liệu, dù sao thì thực lực của hắn so với đạo sư trắc thí chênh lệch nhau không nhỏ, kình lực của mình bị đối phương dễ dàng hóa giải là chuyện có thể đoán được.

“Đến phiên ta!”

Đạo sư trắc thi nói ra vài chữ như là nhắc nhở. Cũng không thấy hắn làm thế nào, thân hình phút chốc biến thành một cơn gió, ngón trỏ điểm về phía Cổ Diêu.

Căn cứ theo quy tắc kiểm tra, Cổ Diêu có quyền đỡ đòn, né tránh hoặc là lấy công làm thủ.

Kinh nghiệm thực chiến thì Cổ Diêu vô cùng nghèo nàn. Cho nên so chiêu không phải là thượng sách, vi thế hắn phi thân lùi về phía sau, hơn nữa trong không trung lại liên tục biến hướng, xáo trộn phán đoán của đối phương.

Nhưng dù sao thì đạo sư của thần thánh học viện cũng là cao thủ, cứ như âm hồn không tiêu tán mà bám chặt lấy Cổ Diêu không tha.

Sau khi biến hướng năm sáu lần mà không thể nào gia tăng khoảng cánh với đạo sư được, cuối cùng một đạo kình khí từ ngón trỏ của đạo sư bắn đến đúng ót của Cổ Diêu.

Cổ Diêu dừng chân hắn biết, đợt kiểm tra này đã kết thúc, còn lại chỉ là trông chờ vào kết quả.

“Sức mạnh quá yếu, không bằng của trung cấp chiến sĩ.” Đạo sư chậm rãi nói.

Cổ Diêu nghe thế thì trong tâm đã có nửa phần cảm thấy nguội lạnh, ”Nhưng kinh công thân pháp lại không tệ.”

Kinh công vừa rồi của Cổ Diêu chính là dùng đấu khí của Linh Động kết hợp với Tiêu Dao Du, hiệu quả suy giảm nhiều, nhưng dù sao thì Tiêu Dao Du cũng chính là khinh công đứng đầu thiên hạ, nên dĩ nhiên cũng chiếm được bình phẩm tốt của đạo sư.

Nghe đến đó thì Cổ Diêu lại thắp lên tia hy vọng, bây giờ chính là lúc đưa ra quyết định, cuối cùng không biết kết quả thế nào.

“Quyền kình cương mãnh, thân hình linh hoạt, hai đặc điểm hoàn toàn bất đồng có thể dung hợp với nhau được, xem như là có đủ tư cách.”

Đạo sư nói thì rất bình thản nhưng khi Cổ Diêu nghe được ba từ cuối cùng thì lại cảm thấy hưng phấn vô cùng, chút nữa là không kiềm chế được mà nhảy cẫng lên rồi, liên tục nói:”Cám ơn, cám ơn!”

“Ngươi sử dụng công pháp khá tốn nhiều công sức nhưng sức lực không đủ, điểm này cần phải chú ý, lui ra đi.”

Khi nói những lời này, đạo sư vốn là có chút kinh ngạc, thí tập sinh này có lực lượng so với kỹ xảo thì cách biệt một trời một vực. Theo lý thì hắn vô cùng yếu kém, vốn không thể nào sử dụng đấu khí linh hoạt như thế được, nhưng hết lần này lần khác lại có thể làm được điều đó, nên đây là lần đầu tiên đạo sư mở miệng nhắc nhở, nếu đổi lại là người khác thì loại đấu khí cỡ này thì hắn đã không thêm để ý đến.

“Vâng!” Cổ Diêu thi lễ, sau đó hưng phấn mà rời khỏi sân huấn luyện.

Gánh nặng trong lòng đã được tháo bỏ, ngay cả không khí chung quanh cũng cảm thấy tươi mát hơn.

Các thí tập sinh khác thấy vẻ mặt của Cổ Diêu là biết hắn đã thông qua trắc thi, trong mắt tỏ ra vẻ hâm mộ, người may mắn như hắn ở trường thi số ba mươi lăm này chính là người thứ ba.

Cổ Diêu không có tâm tư hưởng thụ sự hâm mộ của người khác, vội vã tách ra ngoài, bởi vì Hàn Đan thi ở sân huấn luyện số bốn mươi mốt.

Vừa đến sân số bốn mốt, thì cũng vừa thấy Hàn Đan đi ra.

“Đan Đan, thế nào rồi?” Cổ Diêu không thể nhịn được hỏi.

Hàn Đan cúi đầu, cắn môi dưới không nói gì.

Cổ Diêu thấy thế liền cảm thấy có điểm không ổn:”Đan Đan, cuối cùng là sao?”

Hàn Đan không có lên tiếng.

Cổ Diêu thấy thế thì nhíu mài. Chẳng lẽ Đan Đan không có qua được.

Mặc dù Hàn Đan bây giờ đã có đấu khí đủ tư cách của một vũ giả, nhưng kết quả trắc thí thì không thể nào đoán trước được, bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào cũng có thể xảy ra được.

Xem bộ dáng khổ sở của Hàn Đan, xem ra chắc là không qua được kỳ thi rồi, ngày hôm qua còn tưởng rằng chính mình mới là khó qua còn nàng thì dễ dàng, nhưng không ngờ tình huống hôm nay lại hoàn toàn trái ngược, mình thì may mắn thông qua được, mà Hàn Đan thì lại ngoài sở liệu là không thể qua được, nên không thể trở thành đệ tử của thần thánh học viện được.

Như vậy phải làm sao bây giờ? Học viện vốn không cho phép thí tập sinh lưu lại trong học viện, nếu Hàn Đan không thể ở lại thì sao đây? Bây giờ nàng đã không còn cha mẹ, đã đủ đáng thương rồi, không thể để cho nàng không còn người thân nào nữa.

Nghĩ vậy Cổ Diêu thản nhiên nói:”Đan Đan, muội không cần khổ sở, dù sao thì Cổ Diêu ca ca cũng không có thông qua trắc thí!”

Hàn Đan nghe thế thì lập tức ngẩng đầu, kinh ngạc nói:”Sao, Cổ Diêu ca ca, huynh không qua được trắc thí sao?”

Cổ Diêu đương nhiên là gạt nàng, nếu như muốn để cho Hàn Đan phải sống một mình thì hắn tình nguyện bỏ qua việc trở thành đệ tử chính thức của thần thánh học viện, việc mà hàng ngàn người mong muốn.

Nếu như đã đáp ứng Hàn đại hộ chiếu cố Hàn Đan thì chính mình hiện nay đã là ca ca của nàng rồi, hai người hiện nay đều là cô nhi, Cổ Diêu đối với muội muội này hiển nhiên là vô cùng quý trọng rồi. Nếu giữa Hàn Đan và thần thánh học viện thì dĩ nhiên Cổ Diêu không hề có chút do dự nào mà chọn Hàn Đan rồi.

Hàn Đan nắm nắm góc áo:”Cổ Diêu ca ca, thật ra, thật ra muội đã thông qua kỳ thi kiểm tra.”

“Cái gì, vừa rồi muội …”

“Muội chỉ muốn đùa với huynh một chút, để cho huynh có được vui mừng lẫn sợ hãi mà thôi …”

Cổ Diêu nghe vậy thì vừa mừng vừa buồn cười, muốn nói là hắn cũng ở lại học viện.

Hàn Đan nhỏ giọng nói:”Nhưng bây giờ, huynh không có thông qua, thì phải làm sao bây giờ? Nghe nói thí tập sinh không thể ở lại trong học viện được.”

Cổ Diêu cười nói:”Hà hà, thật ra huynh cũng thông qua trắc thí.”

Hàn Đan mở to mắt nhìn hắn, vẻ mặt tỏ vẻ khó hiểu:”Vậy vừa rồi …”

“Ta cũng vậy, ta cũng muốn đùa với muội.”

“Tại sao vậy?”

Cổ Diêu sờ sờ mũi:”Huynh cũng muốn cho muội một cảm giác vừa mừng vừa sợ hãi.”

“Là như thế sao?” Hàn Đan đột nhiên nghĩ ra cái gì, cúi đầu nói:”Cổ Diêu ca ca, là huynh không muốn muội phải chịu khổ, nên cam chịu từ bỏ việc trở thành đệ tử chính thức của thần thánh học viện, có đúng không? Cổ Diêu ca ca, huynh thật là ngốc, nhưng là một tên ngốc rất tốt.”

Hàn Đan tuy đơn thuần, nhưng cũng có thể hiểu được khổ tâm của Cổ Diêu nên rất là cảm động.

Cổ Diêu sờ sờ mũi nói:”KHông có chuyện như thế, thần thánh học việcn cũng không tính là gì, nhưng mà …” nói đến đó thì ngữ khí của hắn lại chuyển:”Đan Đan lại cũng biết gạt người rồi, nghịch ngợm như thế phải giáo huấn một trận mới được.”

Nói xong Cổ Diêu liền đánh một chưởng lên cái môn nhỏ của nàng một cái, nhưng dùng sức quá nhẹ.

Hàn Đan cũng không cảm thấy đau, nhưng lại cảm thấy ngứa ngứa, cười hì hì né tránh, nhốn nháo một hồi, cũng đã quên mất chuyện vừa rồi. tâm tình của hai người hiện nay vô cùng tốt, cả hai đều đã thông qua kỳ kiểm tra, đây quả thật là chuyện đáng ăn mừng.

Cho đến tối, Cổ Diêu cũng không có tu luyện nữa, học viện cũng không có an bài gì khác cho nên hắn và Hàn Đan đi ra ngoài chơi suốt, còn mua cho Hàn Đan không ít quần áo và trang sức, mặc dù không có gì trân quý, nhưng Hàn Đan lại vô cùng thích. Dù sao nàng cũng còn nhỏ tuổi, trước kia lại bị Hàn đại hộ quản thúc không thể ra ngoài, tại học viện mặc dù cố gắng nhưng dù sao cũng có chút buồn, bây giờ được ra ngoài chơi nên vô cùng vui vẻ, bắt Cổ Diêu dẫn đi lung tung khắp nơi.

Cứ như thế cho đến tối, Hàn Đan tuy còn hăng hái nhưng cái bụng đã kháng nghị lại, vì vậy hai người đến một quán ăn nổi tiếng của thánh vực ăn một bữa cơm thịnh soạn. Ký túc xá của học viện mặc dù rất tốt nhưng thức ăn lại không có gì đặc biệt.

Cho đến chín giờ tối hai người mới trở lại ký túc xá.

Hạ Hầu Cẩn đang ở đại sảnh đi tới đi lui, đứng ngồi không yên, gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo lửa. Tạp La có chút tốt hơn, chỉ ngồi một chỗ, có điều cũng không cùng Hạ Hầu Cẩn nói câu nào.

Nếu như là bình thường, Hạ Hầu Cẩn nhất định là đang mặc trọng giáp mà khổ luyện, còn Tạp La thì chắc chắn là đang ở trong phòng thí nghiệm của mình, cho nên tình cảnh lúc này có chút dị thường.

Cổ Diêu nghi hoặc hỏi:”Hai người, hôm nay có chuyện gì đặc biệt sao?”

“Kháo, lão nhị, ngươi cuối cùng cũng đã trở về, chúng ta tìm người hầu như là khắp cả học viện này rồi!” Hạ Hầu Cẩn nhìn thấy Cổ Diêu liền lập tức tiến đến.

Cổ Diêu cau mày nói:”TÌm ta? Tìm ta để làm gì?”

Hạ Hầu Cẩn tiếp tục nói:”cho dù không có thông qua kì thi kiểm tra thì cũng không có sao, Phúc Đặc học viện ở Tấn Ngộ quận cũng là một học viện danh tiếng, tứ thúc của ta cùng với viện trưởng Âu Ni Tư Đặc có giao tình rất tốt có thể nói là bạn nối khố, chỉ cần tứ thúc lên tiếng, cộng với thực lực của ngươi thì vào đó học là chuyện đơn giản thôi, tính mạng rất quý, nhất định phải trân trọng!”

Tạp La cũng an ủi nói:”Đúng vậy, lão nhị, không phải chỉ có trở thành đệ tử của Thần Thánh học viện mới có thể thành công được, luyện kim thuật sĩ vĩ đại nhất của đại lục trong lịch sử Sư Mặc Phỉ, chính là từ Phúc Đặc học viện ra! ”

Thì ra sự tình đặc biệt của hôm nay có liên quan đến mình.

Hạ Hầu Cẩn cùng Tạp La tự nhiên cũng biết hôm nay chính là kì thi của thí tập sinh, sau khi kiểm tra kết thúc nhưng lại không găp mình, bọn họ tưởng mình không thể qua được kỳ thi nên nghĩ rằng mình muốn đi tự tử.

Cổ Diêu dở khóc dở cười, nhưng trong tận đáy lòng cũng dâng lên cảm giác ấm áp nồng đậm, hai vị bạn cùng phòng, vốn một là xuất thân từ một trong bát đại cổ tộc, còn một là luyện kim thuật sư, cả hai đều là tuấn kiệt trẻ tuổi, còn mình chỉ là một tên ma cà bông bình thường, chỉ vì học viện an bài ký túc xá nên có thể ở cùng với họ mà thôi, nhưng bọn họ chưa bao giờ xem hắn như là một thí tập sinh, mà lại dành cho sự hắn quan tâm nhiệt tình, vì thế mới kiên trì đi tìm mình khắp cả học viện sau khi kỳ thi kiểm tra kết thúc.

Vị mãng hán tráng kiện này, còn có vị luyện kim quái nhân gầy ốm kia, đều là những hảo hửu thuần phác.

Nếu sớm biết như thế thì trước khi cùng với Hàn Đan ra ngoài thì đã nói cho bọn họ biết để họ khỏi phải lo lắng, nghĩ đến đó Cổ Diêu cảm thấy trong lòng rất là áy náy:”Đại ca, lão tam, ta đã thông qua kỳ thi kiểm tra rồi.”

Mặc dù rất xúc động nhưng Cổ Diêu vẫn tận lục kiềm chế giọng nói của mình tỏ vẻ bình thản, bởi vì những tao ngộ kinh tởm thưở nhỏ cho nên hắn vẫn luôn duy trì cảnh giác với tất cả những người xung quanh, nhưng bây giờ hắn lại một lần nữa bắt đầu học cách nhận thức thế giới này, dù sao trên thế giới này cũng có người tốt, Dương Phong, Lôi Mông cùng các thành viên của Dạ Lang dong binh đoàn , sư phụ Philip, còn có hai vị bạn cùng phòng này nữa.

“Thật sao?” Hạ Hầu Cẩn nghe vậy ngây ra một chút.

“Ừ” Cổ Diêu gật đầu, “bởi vì vô cùng cao hứng cho nên đệ cùng muội muội ra ngoài chơi một chút, rồi cùng dùng cơm ở Kỳ Trân quán mới về.”

“Kháo!” Hạ Hầu Cẩn đấm vào ngực Cổ Diêu một quyền:”ngươi thì tiêu diêu tự tại, nhưng lại hại bọn ta ngay cả cơm cũng không ăn.”

Hạ Hầu Cẩn nói thế cũng không phải nói láo, khi hắn nói chuyện thì bụng cũng kêu “ục ục’, bất quá hắn lại vô cùng cao hứng:”thật sự là quá tốt, ta biết đệ thế nào cũng vượt qua được mà, quả nhiên là không sai, hà hà.”

Cổ Diêu áy náy nói:”xin lỗi, làm mọi người phải lo lắng rồi!”

Hạ Hầu Cẩn vỗ vỗ vai của hắn nói:”chúng ta vốn là huynh đệ mà, nói chuyện này làm gì?”

Tạp La tỏ vẻ giận dữ:”một câu xin lỗi không thể nào bỏ qua hết được! quả thật là không thể tha thứ, trừ khi …” hắn nói đến đó thì ngữ khí thay đổi:”ngươi giúp chúng ta mua cơm về đây!”

Cổ Diêu đưa tay vào trong:”đúng lúc, ta cũng mới từ Kỳ Trân quán đem theo chút đồ ăn về, mùi vị cũng rất được, các người có muốn nếm thử không?”

“Nói nhảm, đương nhiên là muốn rồi!”

Luyện ngoại công vô cùng tiêu hao thể lực, Hạ Hầu Cẩn một bữa có thể ăn ba cân thịt, bây giờ đã sớm đói đến mức gần như bất tỉnh, nghe thế thì hai mắt tỏa sáng, không chờ đợi được mà giựt lấy túi đồ ăn trong tay Cổ Diêu.

Tốc độ ăn của Hạ Hầu Cẩn thì khỏi phải nói rồi, nhất là lại trong lúc đói vô cùng, nếu chậm một chút chắc không còn gì để nhét kẽ răng cho nên Tạp La cũng nhanh chóng đuổi theo.

Mà Cổ Diêu thì lại nhìn theo hướng Hạ Hầu Cẩn tự nói.

Huynh đệ, cảm giác này thật là tuyệt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.