Người lạ đến Kinh Hoa thành mở cửa hiệu buôn rượu, chỉriêng việc tìm mặt bằng địa điểm thôi cũng phải đi quan hệ xã giao cả thángtrời mới xong. Nhưng đoàn người Vân vĩ lang, ai nấy đều là nhân tài tinh hoa,chỉ chưa đến mười ngày đã lo liệu xong tất cả mọi việc vặt vãnh đó. Mấy ngàysau, Bạch Quý lại theo sói đến mấy con phố nhỏ, lấy giá cao làm mồi nhử thuyếtphục dân chúng ủ rượu bán cho bọn hắn để bọn hắn mua đi bán lại.
Làm như vậy là vì Vân vĩ lang cho rằng mua bán rượutuy chỉ để ngụy trang, nhưng nếu đã làm ăn thì cũng phải ra vẻ một thương nhânchính cống, là phải mưu toan vì lợi lộc, thấy tiền là sáng mắt. Rượu Trầm Đườngmặc dù thơm ngon tuyệt vời, nhưng giá thành vốn liếng khá cao, ban đầu buôn bánrất khó thu lợi. Nhưng dân thường con nhà nghèo ủ rượu khác hẳn, nhiều chủngloại, nguyên liệu phí tổn thấp, hương vị thuần, thu mua vào rồi đổi lại bằngdanh hiệu riêng của cửa hiệu, đội giá cao lên, có thể kiếm chác nhiều hơn.
Vì bận những việc như thế, đảo mắt một cái đã hơn mườingày trôi qua. Khí hậu miền Nam ấm lên rất nhanh. Hôm nay mười sáu tháng Ba,sắc xuân đã sớm tưng bừng, Thư Đường toàn thân một bộ xiêm y màu xanh nhạt đangngồi xổm dưới giàn nho đếm từng vò rượu.
Đếm xong, nàng ôm lấy một vò rượu nhỏ, vừa quay ngườilại đã thấy Nguyễn Phượng đang đứng sau lưng.
Điệu bộ Nguyễn Phượng như đã đứng đó đợi nàng từ lâulắm rồi. Hắn thấy Thư Đường thu dọn xong xuôi, đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781034/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.