Tiểu Đường, ta đã trở về.
Tiểu Đường, thực xin lỗi.
Trong lòng Thư Đường như nổi lên từng cơn sóng. Giótrong vườn hoang mang theo dư vị cuối xuân. Thư Đường thầm hít sâu một hơi,bước đến phía trước hai bước. Khi đầu ngón tay của nàng sắp chạm lên mặt củahắn, Vân Trầm Nhã nhắm mắt lại, giơ tay lên tháo xuống chiếc mặt nạ dịch dung.
Mái tóc đen như mực, gương mặt hắn vẫn như trước -khuynh thành tuyệt thế.
Thư Đường ngây người, kinh ngạc trợn to mắt, trong đầurối loạn.
Thật ra nàng đã từng tưởng tượng qua cảnh bọn họ gặplại nhau, ngày đó, nàng sẽ vội vàng đánh xe lừa ra cửa, Vân quan nhân của nàngsẽ đứng ở đầu con hẻm nhỏ Đường Hoa, hắn mặc một bộ cẩm y hoa phục, gương mặttràn trề tươi cười.
Tim Thư Đường đập bình bịch, nàng trầm mặc một hồi lâumới gọi nên lời: "Vân quan nhân..."
Trong lòng Vân Trầm Nhã cũng ngổn ngang trăm mối cảmxúc đan xen hỗn loạn. Hắn nghĩ lại chuyện mình không nhận nàng lúc trước, cổhọng đắng chát, bèn nói: "Tiểu Đường, ta không cố ý dịch dung gạt nàng,quả thật ta có việc trong người, không thể để lộ thân phận. Sau đó... sau đóta..."
Nói đến đó không thể nói tiếp được nữa, Vân Trầm Nhãlại nhìn Thư Đường, chỉ thấy sắc mặt của nàng dần dần biến đổi.
Ban đầu Thư Đường còn cố gắng giữ bình tĩnh, nghe VânTrầm Nhã nói thế, lúc này mới nhớ đến nào là Vân Diệp, nào là thương nhân bánrượu, nào là thích thỏ nhưng không nuôi chó, tất cả đều là do sói ba đuôi hắnbịa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781016/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.