Vài ngày nữa là đầu tháng Năm. Mặt trời gay gắt tỏaánh nắng sáng bừng xuống gương mặt của sói. Vân Trầm Nhã nghỉ ngơi dưỡng sứchai ba ngày, lúc này đang đứng trước Vọng Quy lâu, giũ giũ chiếc áo choàng. TưKhông Hạnh đứng bên cạnh hắn, vẻ mặt nhìn không ra cảm xúc.
Trước khi hai người ra khỏi cửa có gặp qua Tư Đồ Tuyếtđang xắn ống tay áo lên chuyển rượu. Hai mắt nhìn nhau, Tư Đồ Tuyết sửng sốt,Tư Không Hạnh cũng sửng sốt. Tư Đồ Tuyết giơ tay lên lau mồ hôi, nhẹ giọng chàohỏi: "Bận việc sao?" Tư Không Hạnh đâm ra ngẩn ngơ, hai lỗ tai đỏhồng đáp:
"Phải, phải."
Nghe xong, sói quét mắt liếc hắn một cái. Đợi cửa mở,ra đến đường cái, sói lại quét mắt liếc hắn một cái nữa. Tư Không Hạnh bị liếc,cảm thấy không được tự nhiên, chắp tay lại nói: "Đại công tử có chuyện gìxin cứ nói thẳng." Vân vĩ lang kề sát lại gần, đánh giá hắn từ đầu tớichân, hỏi thử: "Ngươi đang trồng cây si phải không?" Tư Không Hạnhsặc nước miếng ho kịch liệt. Sói gõ gõ cây quạt, cặp mắt sáng ngời, kết luận:"Ngươi quả thật đang trồng cây si rồi."
Lúc này hai người vừa tới Vọng Quy lâu, Vân Trầm Nhãsớm đã quên sạch sẽ việc vừa rồi mới kết thù chuốc oán, hứng chí bừng bừng hỏiTư Không: "Ngươi đoán thử xem, sau lưng xưởng Tây Lâm này là ai? Hôm nayhắn mời chúng ta tới đây, rốt cuộc có mục đích gì?"
Thật ra Tư Không Hạnh vốn không muốn lý gì đến Vân vĩlang, nhưng thoáng liếc mắt thấy hai mắt sáng ngời hữu thần của hắn, nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781013/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.