Trên đường về nhà, Hứa Thiếu Phong đã sớm nghĩ được phương án đối phó: Thứnhất phải tỏ vẻ thành khẩn tiếp nhận phê bình, nếu cần thiết thì phải tỏ ra vẻ bị oan ức.
Bất luận Lâm Như có tức giận thế nào,cũng không được cãi lại. Thứ hai nếu gặp phải câu hỏi như mình nghĩ thìphải tìm cách tránh đi chứ không được nói ra, chờ sau khi thống nhất lời khai với Trần Tư Tư, xét đi xét lại rồi nói ra cũng không muộn. Tuy Hứa Thiếu phong đã chuẩn bị sẵn tư tưởng thật tốt nhưng khi bước vào nhàlòng vẫn cảm thấy không yên.
Bước vào nhà, ông cho rằng Lâm Như và mình sẽ có một cuộc cãi vã. Nào ngờ Lâm Như chỉ lạnh nhạt hỏi: “Ông về rồi đấy à?”
Hứa Thiếu Phong cười hề hề nói: “Vừa rồi trong điện thoại, bà có vẻ rất tức giận, có phải hôm nay thấy không thoải mái không? Thế bà nghỉ ngơi đi,để tôi đi nấu cơm”. Ông ta nói xong tháo giày rồi đi ngay vào trongbế́p.
Lâm Như nói: “Tôi đã gọi cơm ở ngoài hàng rồi, một lát nữa họ mang tới”.
Hứa Thiếu Phong nói: “Thế cũng được, ăn ở ngoài cũng tốt. Đáng nhẽ ra cómột tốp người trên tỉnh từ Thâm Quyến đến, tôi phải tiếp đón họ nhưngvừa nghe thấy bà xã không vui, tôi liền mau chóng thu xếp để người khácđi”.
Lâm Như bình tĩnh nói: “Lời nói của tôi mà có hiệu lực thế sao?”
Hứa Thiếu Phong cảm thấy trong giọng nói lạnh tanh của Lâm Như có sự khônghay rồi, biết là sẽ phải đối mặt với những câu hỏi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090589/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.