Vừa rồi, sau khi bị Lâm Như hất cốc nước vào mặt, Trần Tư Tư cảm thấy vô cùng tủi thân.
Cốc nước này chưa làm cô ướt hẳn, chưa đóng băng nổi cô, cũng không làm tổn thương cô, nhưng nó lại như cái tát vào mặt cô, như nước bọt nhổ vàomặt cô, là sự khinh thường đối với cô. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bị ai xúc phạm như vậy? Chính lúc nước mắt sắp rơi xuống, cô đã cố ngăn nó lại.Cô thầm nghĩ người nên rơi nước mắt lẽ ra phải là bà ấy, sao mình khóc?Bà ấy đã đối xử với mình như vậy, mình còn tử tế với bà ấy làm gì? Cô từ từ đi ra, sau đó lau nước ở mặt, nói với Lâm Như: “Tôi vốn nghĩ chị làmột người biết điều, một người phụ nữ có học vấn cao, thật không ngờcách cư xử của chị cũng chỉ đến vậy, thật thô tục”.
Lâm Như đáp:“Cư xử cũng phải xem là với ai, nếu như đối mặt với một kẻ cướp, thìcũng không cần lịch sự làm gì. Cô không cảm thấy hành vi của cô đã làmtổn thương người khác sao? Người như cô không đáng để tôi bàn đến chuyện nên đối xử như thế nào”.
Trần Tư Tư nói: “Tình cảm không phải là tài sản sẵn có của gia đình, không phải lấy nó trong két bảo hiểm màđánh giá. Nó cần nuôi dưỡng, cần chăm sóc, lẽ nào chị không tự hỏi, chịnuôi dưỡng nó như thế nào? Những lúc Hứa Thiếu Phong bị xử phạt, lúc Hứa Thiếu Phong cần sự chia sẻ giúp đỡ một số việc, chị là vợ của anh ấy,chị đã quan tâm anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090587/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.