Editor: demcodon
Sở Từ nói những lời này thật ra cũng chỉ nói cho ba Từ nghe. Dù sao trong quán của buôn bán tốt, món ăn cũng ngon nên rất ít đồ ăn thừa lại. Nếu thực sự có khách hàng ăn không hết thì nàng cũng sẽ lấy hộp đựng thức ăn vặt tự làm để cho khách mang về tự mình xử lý. Dù sao thì thời buổi này mỗi gia đình đều rất tiết kiệm, mọi người cũng rất vui khi làm như vậy.
Chỉ là ba Từ không biết tình hình thực tế, nghe những lời Sở Từ nói thì tin là thật, nhìn đồ ăn trên bàn lớn trước mắt cảm thấy khó chịu.
Ăn hay là không ăn?
Cuối cùng nghiến răng một cái dứt khoát ăn tiếp. Ông có thể chống đối với Sở Từ, cũng không thể chống đối với thức ăn. Đặc biệt là nghĩ đến quá quá, càng cảm thấy nếu ông không ăn hết mấy món này thì phải xin lỗi ông giờ đã ban tặng!
Ba Từ mở miệng ra cũng không ngăn được. Nhưng ông là môt người đàn ông trưởng thành, còn là lao động chính trong nhà, lượng cơm ăn quả thật rất nhiều. Nhưng Sở Từ gọi rất nhiều món ăn làm cho ông nhìn đến hoa mắt, ăn đến bụng no căng, nhất thời đã quên tại sao mình đến.
Hơn nữa kèm theo mấy ly rượu, một lát sau cả người đã choáng váng, cũng không còn khí thế khi mới vào cửa.
"Thằng cả nhà tôi... không có lương tâm, ở bên ngoài làm cho cô sống tốt như vậy. Nhưng không biết chăm sóc ba mẹ và em trai ruột của mình... ợ!" Cuối cùng, ba Từ rung đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722111/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.