Editor: demcodon
Trương Hồng Hoa nói ra một câu chấn động sóng biển, mọi người bà nhìn tôi - tôi nhìn ông. Bắt đầu thảo luận chuyện năm đó, vừa thảo luận mới phát hiện Trương Hồng Hoa nói rất đúng.
Ba ruột của Sở Từ thật sự là họ Từ, hơn nữa cũng là thanh niên xuất sắc nhất thế hệ này năm đó, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mọi người. Nhưng nếu nói như vậy thì Sở Từ và Từ Vân Liệt sẽ không thể bên nhau. Dù sao trong thôn có quy định không thể kết hôn cùng họ, tổ tiên đều cùng một người. Nếu ở bên nhau không phải rối loạn sao?
Về phần Từ Nhị trước đó... cũng không sao. Lúc đó Sở Từ chỉ vì cứu người, hai người sống chung hơn một tháng. Trong khoảng thời gian đó Từ Nhị chủ yếu ở trường học, cũng không có thời gian xảy ra chuyện gì, không tính là hai vợ chồng, nói là chị em cũng không sao...
Sở Từ thầm chống trán. Trước kia nàng chỉ cảm thấy người xưa thật ngoan cố. Nhưng hôm nay lại cảm thấy ngược lại cũng chưa chắc như thế.
Dịch Tình và Nghiêm Cầm không hiểu tình huống. Nhưng đại khái cũng đoán ra được, không khỏi cảm thấy vui mừng.
Nhưng lúc này Từ Vân Liệt lại đi ra từ trong đám người, cảm thấy ánh mắt của mọi người không ổn lại nhìn Sở Từ mấy lần. Hắn theo bản năng cảm thấy Trương Hồng Hoa lại đang gây sự với Sở Từ, lập tức sắc mặt đen lại, trực tiếp tiến lên nói với Trương Hồng Hoa: "Ai kêu bà đến, tôi không phải đã nói với bà rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722099/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.