Editor: demcodon
Giọng nói của Sở Từ không quá lớn. Nhưng lại tràn đầy uy nghiêm, dáng vẻ lạnh lùng làm cho cả người căng ra. Ngay cả Dịch Tình trong lòng đều chớp mắt xẹt qua một tia rụt rè. Dù sao vẻ ngoài của Sở Từ cũng chỉ mới 18 tuổi bất. Cho nên trước khi đảo mắt Dịch Tình lập tức phục hồi lại tinh thần.
"Em... em là một cô gái, tại sao có thể nói ra lời như vậy?" Dịch Tình trợn to mắt trừng, vẻ mặt ngạc nhiên.
Sở Từ mỉm cười: "Tôi không thể nói, nhưng cô lại có thể làm? Sư đoàn trưởng dạy dỗ thật tốt. Tương lai nếu tôi có cơ hội gặp được ba cô, nhất định tôi sẽ hỏi ông ấy làm sao có thể dạy ra đứa con gái mặt dày vô liêm sỉ như vậy."
Tương lai nếu nàng thật sự lập gia đình với Từ Vân Liệt, tự nhiên có thể gặp vị Sư đoàn trưởng kia. Cho nên lời này cũng không phải nói quá.
Dịch Tình hơi thẹn quá thành giận. Cô lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị làm nhục trước mặt nhiều người như vậy. Sở Từ này một lần rồi hai lần chống đối cô. Bây giờ lại càng quá đáng hơn, còn nói cô mặt dày vô liêm sỉ. Cô thích Từ Vân Liệt thì có gì sai? Hơn nữa, mọi người trong quân đội đều biết cô và Từ Vân Liệt là Kim Đồng Ngọc Nữ, trời đất tạo nên một đôi. Sở Từ là người đến sau, còn là đứa con hoang đã có một đời chồng. Dựa vào cái gì dám lớn tiếng như vậy.
Nhưng nếu Sở Từ biết cô đang nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722098/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.