Editor: demcodon
Sở Từ trả tiền công thật sự rất cao. Dì Trương làm tạp vụ cả ngày kiếm được tiền lương 10 ngày nửa tháng của người khác. Tất nhiên, hôm nay trong quán rất bận rộn và vất vả, số tiền này dì Trương đáng được hưởng.
Sau khi Sở Từ giao tiền công qua, hành xóm chung quanh đều nhìn với ánh mắt ghen tỵ, sớm biết rằng Sở Từ khách sáo như vậy trước đó khi Sở Từ mời người giúp đỡ nên chủ động một chút. Nhưng cùng lúc đó, ánh mắt hàng xóm nhìn dì Tiền cũng hơi khác biệt.
Hôm nay người đến quán ăn cũng bận rộn. Thậm chí dì Tiền cũng nhờ mấy người đến giúp đỡ. Nhưng đến bây giờ vẫn chưa nói gì.
Mặc dù cả ngày nay bà không kiếm được nhiều như Sở Từ. Nhưng cũng kiếm được 6-700 đồng. Bốn năm người giúp đỡ, mỗi người trả 8 -10 đồng cũng được, đúng không? Càng đừng nói đến tiền công, bọn họ giúp đỡ đến bây giờ cũng mới ăn một chút cơm chiều đơn giản mà thôi. Đồ ăn còn là khách ăn thừa. Bởi vì khách không ăn được mấy đũa nên mọi người ăn cũng không cảm thấy có gì. Nhưng bây giờ có Sở Từ làm so sánh, trong lòng tự nhiên không thoải mái.
"Sở Từ, sau này quán ăn của cháu có chỗ nào lại cần giúp đỡ cứ tìm dì. Dù sao dì ở nhà rãnh rỗi cũng không có việc gì làm..." Dì Trương cầm tiền công mở miệng nói.
Sở Từ mỉm cười, khách sáo gật đầu. Sau này thật sự là có chỗ cần đến dì Trương này. Gần đây trong bếp cần người phụ bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722062/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.