Editor: demcodon
Mấy ngày nay, Từ Vân Liệt rất đau lòng cho Sở Từ. Cô và Từ Nhị rõ ràng là bằng tuổi nhưng lại hiểu chuyện hơn Từ Nhị rất nhiều, xuất thân không thể chọn. Bằng không lấy tính cách của Sở Từ làm sao sẽ thành người bị người trong thôn xa lánh như vậy chứ?
Hắn không phải chưa thấy qua những thiên kim tiểu thư. Chẳng hạn như con gái của Sư đoàn trưởng trong quân đội, thanh tú như một đóa hoa, sống không có phiền não và áp lực. Nhưng năng lực và khí chất của bản thân lại kém hơn Sở Từ nhiều.
Mặc dù bây giờ lỗ tai của hắn nghe không thấy. Nhưng sau khi điều dưỡng một thời gian vẫn có khả năng phải về quân đội. Cho dù làm chức vụ trong văn phòng cũng được. Dù sao hắn cũng có một số tham vọng cao cả. Đặc biệt là gần đây hắn thỉnh thoảng suy nghĩ: lấy tài năng của Sở Từ làm vợ Đại đội trưởng đều uất ức. Nếu hắn không cố gắng, căn bản không xứng với cô.
Thái độ của Từ Vân Liệt nghiêm túc. Từ Nhị nắm chặt tay, đột nhiên nhấc chân chạy vào trong sân nói với Sở Từ: "Sở Từ, tôi nguyện ý đến ở rể. Lúc trước tôi và cô ở bên nhau là hôn mê. Cho nên tôi vẫn không cam lòng. Trước đó cắt đứt quan hệ với cô, làm tổn thương cô là tôi không tốt. Tôi đều biết rõ. Tôi hy vọng cô tốt, cũng hy vọng cô tìm được một người ưu tú hơn tôi. Nhưng ai cũng có thể, anh tôi thì không được... Cầu xin cô, tôi nguyện ý chịu trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721934/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.