Editor: demcodon
Mấy người đàn ông tới trước, nghe động tĩnh lớn như vậy còn tưởng xảy ra chuyện lớn gì. Mà mấy người đàn ông sức lực lớn, thời điểm mấu chốt có thể giúp ơn lớn; không chỉ có như thế, trong đó còn có một người dắt theo một con chó săn lớn đến. Chó săn hung dữ vừa thấy người sống đã sủa không ngừng. Nếu không có chủ nhân ở bên cạnh chỉ sợ lập tức sẽ xông lên cắn xé.
"Nè, dì Sở, tại sao hơn nửa đêm bà lại chạy đến thôn bắc của chúng tôi thế?" Trong đó có một người biết Vương thị và Sở Thắng Lợi vội vàng mở miệng hỏi.
Vương thị vừa thấy người đến đây cũng đủ tự tin, nhất thời uất ức khóc lóc nói: "Tôi chỉ là lo lắng cho đứa cháu ngoại Sở Từ này!"
"Tôi nghĩ thầm, ban ngày dẫn theo một đám trẻ con đến đây chúc mừng làm cho Sở Từ hiểu lầm. Cho nên sau khi đưa con trai đi bệnh viện, lại vội vàng dẫn theo ba tụi nhỏ đến đây tìm Sở Từ giải thích, ai biết vừa vào cửa con nhỏ này đã đánh tôi! Không chỉ có như thế, còn nhảy ra một thằng con trai thô lỗ! Nhìn đi, chính là nó! Từ Vân Liệt bên thôn bắc mấy người còn là quân nhân, hóa ra trong quân đội sẽ dạy ra người tằng tịu với phụ nữ!" Vương thị vội vàng nói.
Trước mắt nhiều người, ánh đèn cũng mạnh hơn. Từ Vân Liệt đứt quãng xem đã hiểu một chút, sau khi xâu chuỗi hiểu được ý Vương thị.
"Người đàn bà đanh đá!" Hắn nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Hắn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721914/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.