Editor: demcodon
Ánh mắt của Vương thị quét nhìn Từ Vân Liệt từ trên xuống dưới mấy lần, trên gương mặt dữ tợn đột nhiên hơi dao động chạy ra ngoài cửa. Sở Thắng Lợi vừa thấy cũng không biết người phụ nữ nhà mình bị trúng tà gì cũng không ngăn cản, chỉ có thể chạy đuổi theo.
Vương thị ra khỏi phòng và lao đến phòng bếp dựa theo ký ức ban ngày, cầm thao sắt và sạn bên trong, lập tức bắt đầu gõ không ngừng lên, giọng nói của bà lại vang vọng trong đêm tối.
"Nhanh đến xem đi! Nhà họ Sở chúng tôi có một con đỉ không biết xấu hổ! Hơn nửa đêm lén lút gặp đàn ông, còn dám ra tay với trưởng bối, thật sự là có mẹ loại nào thì con gái loại đó mà..." Vương thị cầm đồ trong tay gõ gõ đánh đánh, trong miệng bắt đầu vừa chửi vừa mắng.
Lời nói trong miệng phun ra quá nhanh, có muốn ngăn cản cũng không được. Cho dù ngăn cản, nếu bà muốn nói sau này cũng sẽ làm xằng bậy theo.
Trong đêm đen ngoại trừ tiếng những con côn trùng kêu bốn phía đều im lặng. Bởi vậy giọng Vương thị có vẻ phá lệ đột ngột.
Mặc dù nói chỗ Sở Từ ở cách xa nhà những người khác một chút. Nhưng bốn phía cũng có lẻ tẻ mấy gia đình, mấy người lớn trong bình thường để ngủ nông. Bởi vậy giọng nói sắc bén của Vương thị đủ thu hút sự chú ý của bọn họ
Từ Vân Liệt không nhìn thấy Vương thị đang nói cái gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Sở Từ thì biết không phải lời gì hay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721913/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.