"Anh tính khi nào mới để cho tôi đi?”
Trên hòn đảo nhỏ tư nhân ở Thái Bình Dương, Lam Duê đang ngồi trên xe lăn, nguy hiểm nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn người đàn ông với mái tóc bạch kim đang ngồi đối diện mình.
Ba tháng, những vết thương trên người cô cũng đã chuyển biến tốt lên nhiều, duy chỉ có vết thương sau lưng và trên đùi là nghiêm trọng nhất, phải miễn cưỡng ngồi lên xe lăn, nhưng tin rằng chẳng bao lâu nữa cô sẽ có thể đứng lên được.
Mặc dù không thể không thừa nhận, khoảng thời gian này trôi qua một cách yên bình hiếm thấy, nhưng cô cũng không muốn phải ở lại đây cả đời.
Vỗ nhẹ lên chiếc bụng đã được năm tháng của mình, so với người bình thường cũng lớn hơn rất nhiều, Lam Duê đã cạn hết kiên nhẫn rồi.
Cô có thể đoán được, việc mình mất tích không rõ sống chết sẽ gây nên ảnh hưởng như thế nào đối với nhà họ Lam và nhà họ Lăng.
Sở dĩ trước đó không vội vã yêu cầu rời khỏi, cũng là bởi vì vết thương trên người có chút nghiêm trọng.
Vốn dĩ tâm tình của Andrew cũng xem như không tệ, nhưng khi vừa nghe thấy yêu cầu của cô, thì trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo đến kinh người.
Nếu như người bên cạnh Andrew nhìn thấy hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhất định sẽ kinh hồn bạt vía. Nhưng trong số đó không bao gồm Lam Duê, đối với việc sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi, thì sắc mặt của Lam Duê lại càng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227460/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.