Ác quỷ hiện hữu dưới ánh trăng
Quân Vũ tỉ mỉ lau vệt máu trên con dao găm, lau tới lau lui đến khi lưỡi dao phản chiếu tia sáng, vẻ mặt anh hứng thú khi thấy những giọt máu đỏ tươi.
Anh tức giận nhưng không bày tỏ ra bên ngoài, anh muốn người khác phải cảm nhận cơn tức giận của anh gấp trăm ngàn lần.
Không một ai trả lời, Quân Vũ từng bước đi ra phía sau một tên vệ sĩ đang bộc lộ sự run rẩy ra bên ngoài, khóe môi anh nhếch lên tạo ra nụ cười tàn ác.
Anh không nói gì cả, vòng tay ôm lấy cổ cậu ta đẩy gương mặt hơi ngước lên đối diện với khuôn mặt anh. Tên vệ sĩ đó sợ hãi đến nỗi nói không nên lời, lắc đầu liên tục.
Quân Vũ bình thản nhìn cậu ta giãy giụa, không một chút cảm xúc nào hiện lên khuôn mặt dính máu như thể đã quá quen thuộc với những cảnh này vậy.
Anh kề lưỡi dao lạnh lẽo lên sườn cổ di chuyển từ từ vào bên trong, vị trí dừng hoàn toàn nằm trên yết hầu một chút. Quân Vũ mạnh tay kéo một đường, máu tươi chạy dọc theo lưỡi dao rơi tí tách xuống nền đất. Tên vệ sĩ không còn sống nữa, chỉ còn lại chút hơi tàn yếu ớt, nhìn Quân Vũ lần cuối rồi nhắm mắt.
Dạ Quân Vũ thản nhiên lau vết máu trên lưỡi dao, tiếp tục đi đến trước mặt tên vệ sĩ cuối cùng.
"Làm ơn tha cho tôi. Nhà tôi vẫn còn mẹ già cần chăm sóc"
Quân Vũ "Ô" lên một tiếng, hai hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-thoi-/3619365/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.