" Haizz, một đứa nằm trong bệnh viện không biết chừng nào mới tỉnh, hai đứa còn lại thì bất trị, anh muốn sau này con của chúng ta là những đứa ngoan ngoãn, hiền lành và lanh lợi."
Hiền lành? Hoài Phương nghe ông ta nói mà muốn cười to, hiền như ông, chắc tôi không dám.
" Em không dám đâu, vợ anh dữ lắm, nếu bà ấy mà biết, chắc giết em chết."
" Con mụ điên đó à? Bà đó mà dám làm tổn thương em, thì không xong với anh đâu. Bảo bối, em đừng lo, đến khi em mang thai, anh sẽ lặp tức mang em đến biệt thự của anh, chỗ đó có bãi biển thoáng mát, vui vẻ yên bình, cũng là biệt thự anh dành riêng cho chúng ta. Con chúng ta sẽ được nuôi lớn ở đó, không bị ai làm phiền.", vừa nói Đinh Mậu vừa khắc họa bằng tay cho Hoài Phương xem.
Cô giả bộ vui mừng vừa lo lắng nhìn ông ta:" Thật sao, nhưng mà anh sẽ ít đến đó, không có anh, em sẽ rất sợ, sẽ rất nhớ anh."
Đinh Mậu nghe cô nói mà cười ha hả vui vẻ, biến thái vỗ mông cô vài cái an ủi:" Bảo bối, anh sẽ không bỏ em, em chịu khó trong khoảng thời gian này, anh dụ dỗ bà ta đưa toàn bộ tài sản còn lại cho anh, sau đó anh sẽ quay về bên em, được không?"
Nói tới đây ông ta cho tay trượt vào khu vực tuyệt trần xoa xoa nắn nắn. Hoài Phương làm sao có thể thoát khỏi kích thích lớn này, ngâm nga bùng nịu
" Ưm...đáng ghét, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve/2508393/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.