Khi tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đang nằm trong lòng của Giang Ly, cảm thấy toàn thân đau nhức, một chút sức lực cũng không có.
Đều trách Giang ly! Nếu không phải tối qua anh ấy…tôi cũng sẽ không như thế này…
Nhưng mà hễ nghĩ đến buổi tối hôm qua, mặt tôi lại giống như trúng độc vậy,vừa nóng vừa khó chịu, quả nhiên là chữ sắc trên đầu có treo một condao, tôi mê sắc đến tận cùng rồi…
Hơn nữa, trong lòng của tôi đột nhiên bay lên một cảm giác không chân thực, giống như mua xổ số vậy,tuy tôi rất hy vọng có thể trúng năm trăm vạn, nhưng mà tôi mãi mãikhông muốn năm trăm vạn kia thực sự đổ trúng đầu tôi.
Hơn nữa, bây giờ xem ra, không chỉ là năm trăm vạn rơi xuống tay tôi mà chỉ trong mộ thời gian một đêm tôi đã tiêu hết rồi.
Tôi lén lén nhìn Giang Ly một cái, con người này vẫn chưa dậy. Thấy khóemôi anh trong lúc ngủ mơ hơi nhếch lên, tôi càng lúng túng, xấu hổ. Tôirón rén ngồi dậy, muốn xuống giường tìm chỗ nào không có Giang Ly đểbình tĩnh lại một chút. Tôi cần có một thời gian nhất định để tiêu hóasự thực “tôi và Giang Ly đã động phòng rồi” này.
Tôi vừa mớixuống giường, cánh tay đột nhiên bị người ta nhẹ nhàng kéo lại, tôi thét lên một tiếng, ngã đổ về phía sau, lập tức rơi vào một vòng tay.
Tôi quay đầu, nhìn thấy trong cặp mắt sáng long lanh của Giang Ly mang ýcười. Tôi nhất thời không biết làm thế nào, cười ngốc nghếch, lắp bắp:“Chuyện đó…Giang …Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938334/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.